Minh Vũ nhẹ nhàng đi về phía trước một bước, hỏi dò: "Tinh Dao, ngươi còn nhớ ta không? Hôm qua ta tá túc ở nhà các ngươi, ta tên Minh Vũ."
"Ngươi không cần phải sợ, mấy vị này là người cùng ta đi cứu ngươi, ngươi cũng nhìn thấy, người vừa rồi ức hiếp ngươi, hắn đã giúp ngươi báo thù rồi."
Trong bóng tối, nữ tử đang run rẩy trong góc tường đầu tóc hơi lung lay, giống như muốn nhìn rõ Minh Vũ qua kẽ tóc hơn, chờ khi thấy rõ ràng Minh Vũ, lúc này nàng mới đột nhiên có phản ứng, mặc dù thân thể vẫn sợ hãi rúc vào một chỗ, nhưng lại khóc ầm lên.
Minh Vũ chạy nhanh vào phòng giam, nhẹ nhàng ôm nữ tử kia vào trong ngực, dùng tay nhẹ nhàng vỗ vai nàng, an ủi nàng.
Hàn Tam Thiên kéo nhóm Tô Nghênh Hạ đứng dậy rời đi, lúc này để cho các nàng không gian riêng là lựa chọn tốt nhất.
Đi chưa được mấy bước, Hàn Tam Thiên theo bản năng quay đầu lại, chợt liếc thấy Tinh Dao đầu tựa vào trên vai Minh Vũ khóc thầm, giống như xuyên qua kẽ tóc chăm chú nhìn chằm chằm hắn, mà miệng của nàng ta dường như treo nụ cười rất kỳ quái.
Nhưng ánh sáng quá mờ, cộng thêm mái tóc rối bời của nàng ta, Hàn Tam Thiên nhìn cũng không hiểu, người ta đã bị cha con kia hại thành như vậy, làm sao lại cười ra tiếng chử? Lắc đầu một cái, Hàn Tam Thiên đi ra ngoài.
Ở miệng giếng đợi khoảng hai mươi phút, ngay khi bốn người muốn đi xuống xem thử có phải là đã xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/706192/chuong-2049.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.