Nghe được tiếng kêu sau lưng, Hàn Tam Thiên kỳ quái quay đầu lại.
Nữ nhi của biển là cái gì?!
Tô Nghênh Hạ gật đầu với Hàn Tam Thiên một cái, tỏ ý thân phận đối phương có thể tin tưởng.
"Cô muốn hắn làm gì?" Hàn Tam Thiên hỏi.
"Cứu người." Nói xong, Minh Vũ khẽ nhún người tỏ ý cảm ơn Hàn Tam Thiên, sau đó bước mấy bước đi tới trước mặt Trương Hướng Bắc, lạnh lùng nhìn Trương Hướng Bắc: "Ta cứu ngươi, ngươi không phải nên khai báo hành tung của những nữ tử kia ư?"
"Nữ tử... nữ tử gì chứ, ta không biết người đang nói gì." Trương Hướng Bắc hốt hoảng lắc đầu nói.
Minh Vũ giơ tay lên vẽ một cái, lại là một vòng nước bốc lên trên không trung, sau đó trong tay run một cái, một cây roi nước cuốn lấy Trương Hướng Bắc giơ lên, muốn cho hắn vào trong vòng nước.
"Ta sai rồi, ta sai rồi, ở... Ở trong phủ của ta, nhưng... nhưng không liên quan tới ta, là cha ta, là cha ta làm." Trương Hướng Bắc la lớn.
Vòng nước biến mất, roi nước cũng rút lui hết, Trương Hướng Bắc nhất thời rơi thẳng trên mặt đất, té choáng váng.
"Lúc nãy vì cứu người, cho nên mới tùy tiện ra tay đắc tội thiếu hiệp, xin thiếu hiệp thông cảm. Đồng thời, đa tạ thiếu hiệp giao người này cho ta, ta thay mặt hơn bốn mươi nữ tử kia cảm ơn ngài." Minh Vũ cười với Hàn Tam Thiên một tiếng, vô cùng cảm kích nói.
Nghe nói như vậy, Hàn Tam Thiên nhướng mày một cái: "Có ý gì? Hơn bốn mươi nữ tử?"
"Không nói dối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/706188/chuong-2045.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.