Hàn Tam Thiên giật mạnh một sợi tóc, sau đó nhét vào miệng Ngưng Nguyệt. Dùng máu độc để độc Ngưng Nguyệt thì thôi đi, còn đút tóc của mình nữa! Đây là loại hành động gì?!
"Minh chủ, mặc dù trước khi cung chủ chết nói chúng ta nghe theo ngài, nhưng... cung chủ đã chết, ngài đây là ý gì?" Đám đệ tử này có quan hệ không tầm thường với Ngưng Nguyệt. Về công là sư phụ của các nàng, về tư lại là tỷ tỷ của các nàng, thấy Ngưng Nguyệt sắp chết còn bị làm nhục như vậy, tâm cũng phát đau, giận giữ mắng Hàn Tam Thiên.
"Đúng vậy, minh chủ, ngươi làm như vậy thực sự quá phận."
Hàn Tam Thiên cũng là không tức giận, mỉm cười, nhìn Ngưng Nguyệt trên ghế. Đám người nhìn theo ánh mắt của anh, ai nấy đều trợn mắt há mồm. Những vết sưng xuất hiện lúc trước đã hoàn toàn không còn, da dường nhe cũng thay mới, trở nên vô cùng non mềm. Giây tiếp theo, Ngưng Nguyệt đột nhiên ngồi dậy, ngay sau đó phun ra một ngụm máu đen.
"Cung chủ tỉnh?" Có người vui mừng hô.
Ngưng Nguyệt vội đến trước mặt Hàn Tam Thiên, trực tiếp quỳ xuống: “Đa tạ ơn cứu mạng của minh chủ."
" Đã uống thì cũng phải trả chút lợi tức." Hàn Tam Thiên cười.
“Có điều, minh chủ, sao người có thể giải được loại độc nghịch chuyển âm dương này?" Tuy Ngưng Nguyệt đã che giấu, nhưng anh vẫn c có thể nhìn ra cảnh giác trong mắt nàng ta.
"Tôi không giải độc, chỉ là độc của tôi mạnh hơn chúng. Cho nên tôi để cô nuốt máu của mình, để độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/706176/chuong-2033.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.