Phúc gia hoảng sợ nhìn Hàn Tam Thiên trước mắt, mặt nạ nghiêm túc trên vẻ mặt giống như tử thần, khiến hắn nhìn xong thấy hốt hoảng. Cổ họng bị bóp chặt làm cho hô hấp khó khăn, nhưng mặc kệ hắn dùng sức như thế nào, hai tay của Hàn Tam Thiên đều như là thép kìm, không động.
Phía sau anh, hai mươi nghìn đại quân nhìn thấy Hàn Tam Thiên đột nhiên xuất hiện, không khỏi liên tiếp lui về sau, thẳng đến khi đến khoảng cách an toàn, trong lòng chúng vẫn còn sợ hãi. Nhất là những người đứng ở hàng trước, cho dù biết rõ sau lưng mười mấy nghìn người, hơn nữa là chiến hữu chiến đấu với mình nhưng sau lưng vẫn phát lạnh.
Đối bọn hắn mà nói, đây là bóng lưng Tử thần!
"Buông ra.... thả ta ra, cầu xin, cầu xin ngươi!” Phúc gian gian nan nói được mấy chữ, trong ảnh mắt tràn đầy sợ hãi cái chết. Hắn phục, hắn triệt để khuất phục. Cho dù mới vừa rồi hắn còn không cam lòng, nhưng lúc này lại hoàn toàn biến mất. Cả tay còn gạt không ra, trực tiếp bị người ta bóp Cổ nâng lên, hắn còn có tư cách gì không cam lòng!
Hắn rất hối hận, hối hận mình trêu chọc tới một nhân vật như vậy. Càng có ý định nội nón xanh cho hắn. Bây giờ ngẫm lại, đều là châm chọc.
Tay buông lỏng, cả người Phúc gia nhất thời rơi xuống đất, không lo được té đau hay không, vội vàng hít từng ngụm không khí. Hàn Tam Thiên trực tiếp rút Ngọc Kiếm, cũng lau sạch máu của hắn trên đó.
Phúc gia thở mạnh cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/706173/chuong-2030.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.