Máu tươi đậm đặc không ngừng trào ra từ miệng Hàn Niệm, lấp đầy yết hầu không lớn của bé, khiến những lời giải thích của bé không thể thoát ra được. Nhưng dù khó chịu đến vậy, trong đôi mắt nho nhỏ của bé lại không hề có sự đau đớn.
Giống như muốn nói cho Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ biết, bé không sao.
Tuổi còn nhỏ mà kiên cường như vậy, nhưng càng kiên cường càng khiến trái tim Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ như bị dao cắt.
"Chắc chắn là kịch độc phát tác." Tô Nghênh Hạ gấp gáp nhìn Hàn Tam Thiên, ôm Hàn Niệm vào lòng.
Rời khỏi Phù gia quá lâu rồi, Hàn Niệm cũng không được uống thuốc kịp thời, lúc này kịch độc phát tác.
Hàn Tam Thiên không suy nghĩ nhiều, nhanh chóng rót năng lượng của mình vào người Hàn Niệm. Vì cứu Hàn Niệm, Hàn Tam Thiên không hề keo kiệt, rót gần như toàn bộ năng lượng của mình vào trong.
Chẳng qua, dù rót năng lượng nhiều đến đâu thì Hàn Niệm cũng không có tiến triển gì tốt hơn.
Hàn Tam Thiên gấp muốn chết, nhìn lên không trung, vội vàng la lên: "Ngài có thể cho chúng tôi rời khỏi nơi này được không? Con gái của tôi đang gặp nguy hiểm! Con bé bị trúng độc, cần giải dược đặc biệt."
"Tam Thiên, anh đang nói chuyện với ai vậy?" Tô Nghênh Hạ lo lắng nhìn Hàn Tam Thiên rồi nhìn quanh bốn phía. Không có bất kỳ ai phản ứng lại.
"Ngươi qua được Linh Lung Tháp, ngươi đã được ban thưởng, đó là tu vi vô tận mà người vốn nên có. Nhưng ngươi lại từ bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/706041/chuong-1898.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.