Hàn Tam Thiên cố chịu đau, đẩy Tô Nghênh Hạ ra phía sau, nhanh chóng dùng tay che vị trí bị thương của mình. Với anh mà nói, anh chưa bao giờ nghĩ Tô Nghênh Hạ đang bất tỉnh ở phía sau đột nhiên tỉnh lại, càng là Tô Nghênh Hạ sẽ đột nhiên tấn công mình. Cứ cho là trong mắt Hàn Tam Thiên, Tô Nghênh Hạ là ảo giác, dựa vào tình cảm của hai người, Hàn Tam Thiên gần như không hề phòng bị trước Tô Nghênh Hạ.
Nhưng làm sao biết.....
"Ha ha ha ha, ha ha ha ha, Hàn Tam Thiên, ngươi đã thấy chưa? Đây chính là lựa chọn của ngươi, trở trêu không? Hối hận không?" Tần Sương thấy Hàn Tam Thiên đầy Tô Nghênh Hạ, nụ cười càng trở nên điên cuồng. Từ góc nhìn của Hàn Tam Thiên, cô ta cười một cách cuồng loạn càng giống như một người phụ nữ điên.
"Ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? Giết nàng, giết nàng!" Tần Sương đột nhiên lạnh giọng quát.
Giết cô ấy?!
Hàn Tam Thiên sờ chủy thủ đang chảy máu, quay lại nhìn Tô Nghênh Hạ. Hai mắt của Tô Nghênh Hạ vô hồn và nhìn chằm chằm vào chủy thủ kia, rõ ràng hình như cô ấy vẫn muốn tiếp tục giết Hàn Tam Thiên. Theo quan điểm bình thường, Hàn Tam Thiên thực sự nên giết cô, bởi vì cô chỉ là một ảo ảnh, ngoại trừ để lại mối đe dọa cho bản thân cũng không có ý nghĩa nào khác.
hưng Hàn Tam Thiên không nỡ.
Anh yêu Tô Nghênh Hạ sâu đậm, cho nên chỉ cần mọi thứ liên quan đến cô đều là quý giá đối với Hàn Tam Thiên, thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/706039/chuong-1896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.