Lúc này, cô gái vừa nãy đang nơm nớp lo sợ bưng một ly nước đến trước mặt Hàn Tam Thiên:
"Thiếu hiệp, mời uống trà."
Hàn Tam Thiên nhìn bàn tay có chút run rấy kia của nàng ta, cười khinh thường. Vừa rồi vẫn còn ở trước mặt anh cao cao tại thượng, bây giờ nhanh như vậy mà đã biết chữ sợ hãi viết như thế nào.
Cô gái cúi đầu xuống, trong lòng vô cùng sợ hãi, đắc tội với những kẻ có tiền như thế này, kết cục nhất định là rất bi thảm.
Dù sao, những kẻ có tiền, đều trời sinh tính tình ngang ngược kiêu ngạo, đắc tội với bọn họ, bị trả thù là chuyện đương nhiên, hơn nữa cho dù không bị trả thù, về sau chỉ sợ nàng ta cũng không thể làm việc ở nơi này được nữa.
Tuy rằng đây là công việc mà nàng ta đã phí rất lớn sức lực mới có thể tìm được, nhưng bây giờ nàng ta chỉ có một suy nghĩ, đó chính là Hàn Tam Thiên đừng có đuổi theo nàng ta là được, chỉ cần có thể sống, thì còn tốt hơn bất kỳ thứ gì khác.
"Trà thì không cần uống, sau này, đừng có mang theo thành kiến để nhìn người khác là được."
Nói xong, Hàn Tam Thiên đứng lên, nhìn thoáng qua của số hai.
Nghe nói thế, cuối cùng cô gái kia cũng thở ra một hơi thật dài, vô cùng cảm kích nhìn Hàn Tam Thiên.
Lúc này, người phụ trách cũng bước ra từ trong phòng đổi hoán, trong tay ông ta còn cầm một chiếc thẻ màu đỏ vô cùng tinh xảo.
Đi đến trước mặt Hàn Tam Thiên, ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/705988/chuong-1845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.