*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Câu nói của Hàn Tam Thiên khiến thiếu niên khẽ
nở nụ cười. Trong mắt cậu ta, một tên què mà
thôi, có gì đáng để kiêng ky, chẳng lẽ anh ngồi trên
xe lăn còn có thê có bản lĩnh hả?
Lúc trước thái độ của đại ca Chu với Hàn Tam
Thiên thay đổi là do gã thấy được khả năng tài
chính của Hàn Tam Thiên, cộng thêm đại ca Chu
lăn lộn rong xã hội nhiều năm như vậy, chỉ từ khí
thế của Hàn Tam Thiên là có thê cảm nhận được
anh không phải người bình thường.
Nhưng đối với thiếu niên chưa có nhiều kinh
nghiệm sống này mà nói, sao cậu ta có thể nhận
ra lai lịch bát thường của Hàn Tam Thiên, tầm nhìn
hạn hẹp. Hơn nữa luôn muốn kiếm tiền từ người
Hàn Tam Thiên, tất nhiên sẽ không nghĩ quá nhiều.
"Tên què, mày đúng là mạnh miệng. Tao khuyên
mày nên chủ động lấy tiền ra, còn có thể bớt chịu
nỗi đau đớn xác thịt." Thiếu niên khinh thường nói.
"Cậu đã không biết biết ơn, vậy tôi sẽ dạy dỗ cậu
thay cha mẹ cậu.” Hàn Tam Thiên thản nhiên nói.
Ánh mắt thiếu niên cứng lại, biết ơn cái chó má gì,
từ xưa tới nay cậu ta chưa từng có suy nghĩ đó.
"Nếu như mày đã muốn tự chuốc lẫy đau đón, vậy
thì đừng trách tao." Dứt lời, thiểu niên không hễ sợ
hãi đi về phía Hàn Tam Thiên.
Mặc dù bây giờ Hàn Tam Thiên hành động không
tiện, nhưng muốn đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/704785/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.