“Đổi xe?"
Đỗ xe đổi diện tiệm tạp hóa, Hàn Tam Thiên vừa đi vào thì ông chủ đã
cười hỏi.
"Hè rồi, nắng gắt lắm." Hàn Tam Thiên nói.
Ông chủ theo thỏi quen lấy gói thuốc Hàn Tam Thiên thường hút, nhưng khi ông nhin thấy A6 mới nhớ thân phận thằng nhóc này, hỏi lại: "Đổi hãng không?"
"Tiết kiệm chút, để dành đổ xăng." Hàn Tam Thiên nói.
Ông chủ cười khổ lắc đầu: "Số tiền đổ xăng của xe này tiết kiệm mấy bao thuốc lá không đầu "
"Tích tiểu thành đại mà, tiêu xài hoang phí bị người ta chửi phá của đó." Hàn Tam Thiên mở bao thuốc, đưa cho ông chủ một điếu.
Ông chủ thuận tay bật bật lửa, hai người phối hợp vô cùng ăn ý, đây là thứ thời gian tôi luyện ra, dù sao cả hai cũng quen nhau ba năm rồi.
Ông chủ thờ một ngụm khỏi, nhìn là khói trắng mờ ảo, ông nói: "Từ lâu tôi đã thấy cậu không phải người bình thường, chẳng phải có câu "chẳng lo đuổi thỏ săn hươu, rồng còn uốn khúc ở ao đợi thì" sao."
*Anh hùng tài cao chỉ cả không làm việc tầm thường, mà để dành tài sức làm lên sự nghiệp.
Hàn Tam Thiên không ngờ ông chủ lại nói ra lời thơ văn như vậy, anh cười nói: "Ông chủ, tôi nghĩ anh cũng là nhàn tài không gặp thời nha, sao lại tinh nguyện đi mở cửa hàng tạp hóa như này."
Ông chủ lắc đầu, nói: “Tôi có tài năng gì, mỗi người mỗi cảnh, cậu vì phụ nữ, tôi cũng vậy."
Hàn Tam Thiên không nhiều lời, gật đầu,
Hút hết điều thuốc, Hàn Tam Thiên đánh xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/704160/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.