“Hả?” Lâm Dương cau mày. “Này, .Joel, ông khách sáo một chút đi, bác sĩ Lâm này cũng không phải là một người bình thường đâu, cậu ta chính là một võ y cường đại đấy!” Khổng Thích Thiên có chút bất đắc dĩ giải thích.“Võ y ư? Tôi cũng không biết rốt cuộc thứ này tính là gì nữa? Bác sĩ hay là võ thuật? Cậu ta chính là thuộc về loại đó hả? Dở dở ương ương, nực cười giống như một tên hề vậy” .Joel không chút kiêng ky, nói, ánh mắt ông ta vẫn chăm chú đọc báo, từ đầu đến cuối cũng không liếc nhìn Lâm Dương lấy một lần.“Joel.” Khổng Thích Thiên có phần câm nín, không biết nên trả lời như thế nào, thế nhưng ..Joel chẳng thèm quan tâm. Từ đầu đến cuối Lâm Dương đều không lên tiếng, anh cũng không tức giận, dù sao loại người nông cạn như thế, anh cũng không cần thiết phải tức giận.“Các vị khách quý, mời mọi người quay về chỗ ngồi của mình, thắt chặt dây an toàn, máy bay chuẩn bị cất cánh” Một nữ tiếp viên hàng không đi đến, mỉm cười nói.Mấy người quay trở về chỗ ngồi của mình.voel tiếp tục đọc báo, người phụ nữ tên Nam Nhược Vũ kia thì tiếp tục nghịch điện thoại di động, nhưng thỉnh thoảng ánh mắt cô ta lại liếc qua Lâm Dương.“Bác sĩ Lâm, thằng cha tên ..Joel luôn vô lễ như thế, mong cậu thông cảm”
“Không sao, chẳng qua tôi cảm thấy rất hiếu kỳ, vì sao Huyết Ma Tông phải mời nhiều người như thế để đi lấy Huyết Linh Chi, mấy người muốn cướp Huyết Linh Chi rất không đơn giản hả?” Lâm Dương hoang mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083959/chuong-2912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.