“Tôi sẽ chờ ngài ở đây, ngài không xuống núi sao?”
“Tôi sẽ tự xuống núi”
“Chuyện này…”
“Cô mau đi đi, anh ta không xuống núi sẽ chết trong tay của Khổ Tình Nữ” U Thủy khế hừ một tiếng, ôm lấy cây kiếm khinh thường nói. Quách Lệ có hơi chần chừ. Lâm Dương không để ý đến, bay thẳng vào bên trong.U Thủy híp mắt nhìn Lâm Dương một cái, xoay người đi đến ngồi bên một tảng đá lớn, nhắm mắt dưỡng thần như đang đợi thứ gì đó.Mà khi Lâm Dương vừa đặt chân vào vườn Khổ Tình, một giọng nói già nua khàn khàn truyền từ trong khu vườn truyền ra.“Người ở phương nào? Dám vào lãnh địa của tôi? Mau quỳ xuống xin tha, nếu không xương cốt cũng không còn, hồn tiêu phách tán”
Đó là giọng của Khổ Tình Nữ. Lâm Dương ngẩng đầu nhìn về phía phát ra giọng nói, dùng toàn lực la lớn: “Tiền bối, tôi đến đây theo lời của tiền bối, phiền tiền bối thả nhóm người sư phụ.Phong Thanh Vũ bọn họ rai Tôi đây vô cùng biết ơn”
“À? Cậu chính là bác sĩ Lâm?”
Giọng nói của Khổ Tình Nữ có vẻ hơi bất ngờ: “Vậy mà cậu lại có can đảm đến đây? Xem ra là tôi khinh thường cậu!” “Tiên bối đã có lời mời, tôi đây không đám không nghe theo?”
“Đừng có nói lời để nghe, mau lăn lại đây cho tôi!”
Khố Tình Nữ hừ lạnh. Lâm Dương cũng không tức giận, đi xuyên qua khu vườn đến chỗ biển hoa.Lúc này Khổ Tình Nữ đứng trước một cây đại thụ trong biển hoa.Đó là một bà lão lưng còng đầu tóc bạc pho rũ rượi lòa xòa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083930/chuong-2883.html