Lúc này Lâm Dương vẫn có chút sững sờ, nhưng vần vô thức giơ tay lên, trực tiếp nắm lấy con dao găm vừa đâm vào, một phát bẻ đôi. Loảng xoảng!
Con dao găm sắc bén lập tức bị bẻ cong bằng tay. Lần này, tất cả đều đã tin rồi, kinh hoàng hét lớn lên: “Có mai”
Người đàn ông ném dao găm, điên cuồng chạy trốn. Những người còn lại cũng vội vàng chạy ra khỏi nhà máy, phút chốc đã không thấy bóng dáng. Gòn cô gái; không hề rời đi.Gô gái biết, nếu mình chạy ra ngoài thì lập tức sẽ bị những người đó bắt lại, trái lại tỉnh táo đứng tại chỗ, lặng lẽ nuốt nước miếng, nhìn Lâm Dương từ trên xuống dưới.Một lát sau, đôi mắt của cô gái hiện vẻ nghỉ ngờ, sau đó ánh mắt nghỉ ngờ lại cực kỳ kích động…
“Thế nào? Cô không sợ ma sao? Tại sao không trốn?” Lâm Dương nhìn cô gái hỏi. “Những người đó đáng sợ hơn ma” Cô gái lắc đầu nói: “Với lại… anh không phải ma”
“Vì sao cô lại cho rằng như vậy?”
“Bởi vì ma không có bóng” Cô gái chỉ cái bóng dưới chân Lâm Dương. “Cô dựa vào điều này sao?”
“Không, còn có một nguyên nhân khác…”
Đôi mắt của cô gái sáng lên, đột nhiên sát lại gần, kích động hỏi: “Anh có phải bác sĩ Lâm không?”
Lâm Dương ngẩn ra, khổ sở cười một tiếng: “Cô biết tôi?” “Đương nhiên là tôi biết anh! Tôi là fan của anh đó, đâu thể không nhận ra anh chứ? Vừa rồi cả người anh ướt đẫm, hơn nữa ở đây tối như thế, tôi không thể nhìn rõ, không ngờ gặp được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083913/chuong-2866.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.