“Các cậu sợ cái gì?”
Trang Đông Quân hừ lạnh một tiếng nói: “Tuy Huyết Kiếm Sử bị giết, nhưng các người cũng nhìn cậu ta đi, hiện giờ bác sĩ Lâm đã sớm mậệt bở hơi tai, vết thương đầy người rồi!
Cậu ta đều đã thành nỏ mạnh hết đà, sao chúng ta phải sợ cậu ta chứ?”
Trái lại những lời này kéo mọi người từ trong sợ hãi về. Mọi người nhìn Lâm Dương, sợ hãi bàng hoàng tiêu tán đi. Bởi vì lúc này toàn thân Lâm Dương đã không còn chỗ lành lặn, tất cả đều nhiễm máu của anh thành huyết nhân rồi. Anh còn có thể sống, theo mọi người là kỳ tích!
Người như vậy, cần gì phải sợ hãi chứ?
“Trang chủ nói rất đúng, hiện giờ người này chỉ phô trương thanh thế, chúng ta đừng sợ hãi!”
“Chúng ta lại lên vòng nữa, người này tất sẽ không kiên trì nổi!”
“Mọi người nhao nhao xông lên!”
“Tách anh ta thành tám mảnh, báo thù cho tộc nhân đã chết!”
“Báo thùi”
Người nhà họ Trang kêu lên, sĩ khí tăng mạnh.
Nhưng đúng lúc này, Trang Đông Quân tiến lên một bước, híp mắt nhìn chằm chằm Lâm Dương: “Các cậu đều lùi ra sau đi, bây giờ sẽ do bản trang chủ tự mình lấy đầu cậu tal” Cuối cùng Trang Đông Quân cũng muốn ra tay rồi!
Đôi mắt mọi người lập tức nhìn chằm chăm Trang Đông Quân.
Trong mắt mỗi người đều tràn ngập chờ mong.
“Hả? Cuối cùng ông cũng dám ra tay rồi à? Tôi còn tưởng ông chỉ biết lùi về sau để cho tộc nhân của mình chết đi! Bây giờ ông cảm thấy tộc nhân của ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083896/chuong-2849.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.