Trang Đông Quân cau mày, thấy người này dầu muối không vào, thủy hỏa bất xâm, cũng mất đi kiên nhãn, lập tức trở mặt lập †ức nói: “Tân Tuấn Minh, hình như cậu quên mất một chuyện! Ba của cậu và anh cả của cậu đều được tôi đưa tới Phiêu Nhai Các, bây giờ cậu kết tử thù với người của Phiêu Nhai Các!
Không phải hại ba và anh cả của cậu sao?
Nếu người của Phiêu Nhai Các biết rõ chuyện này, chỉ sợ sẽ băm ba và anh cả của cậu ra vạn đoạn! Cậu nhất thời thống khoái, nhưng đẩy bọn họ vào địa ngục, bên nào nặng bên nào nhẹ, cậu suy nghĩ kỹ đi!”
Những lời này vang lên, đôi mắt đám Trang Thái Thành ở phía sau lập tức sáng lên, vô cùng vui sướng.
Đúng vậy, đám Trang Quốc Thiên là lên xe đến Phiêu Nhai Các mà.
Hiện giờ chỉ sợ bọn họ đã tiến vào cửa Phiêu Nhai Các, có hai người này ở đây, còn sợ Tần Tuấn Minh không đi vào khuôn phép à?
Mọi người nghĩ như vậy.
Nhưng vào lúc này, Lâm Dương đã mở miệng.
“Ông thực sự nghĩ tôi ngốc sao? Sẽ ngoan ngoãn đưa người đến Phiêu Nhai Các? Sơn trang Huyết Kiếm và Phiêu Nhai Các liên minh làm đám hỏi, hai bọn họ đến Phiêu Nhai Các có khác gì ở lại sơn trang Huyết Kiếm?
Sắc mặt Trang Đông Quân thay đổi, trầm giọng hỏi: “Cậu có ý gì? Chẳng lẽ…”
“Người mà ông phái đi, nửa đường đã bị tôi gọi người cướp đi, hiện giờ hai bọn họ hẳn là ở trong thành phố nhỏ nào đó không có danh tiếng gì dùng trà, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083865/chuong-2818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.