Các tân khách im lặng nhìn, tuy rất nhiều người cảm thấy vô liêm sỉ, nhưng bọn họ đâu dám đắc tội sơn trang Huyết Kiếm và Phiêu Nhai Các, chỉ có thể nhắm một mắt mở một mắt.
Cuối cùng…
Xích xích, âm thanh kỳ lạ truyền ra.
Bụng và trán Lâm Dương, cuối cùng bị lá bay làm thương tổn, máu tươi chảy xuống…
Gòn tiếp tục như vậy, chắc chắn Lâm Dương sẽ bị giết chết. Đây gân như là lăng trì!
Nhưng… Anh không có đường lui.
“Tần Tuấn Minh! Cậu thực sự không nhận thua à?” Trang Đông Quân liếc mắt nhìn Lâm Dương, mở miệng nói.
Rất rõ ràng, ông ta còn muốn vấn hồi phần khẩu quyết cuối cùng.
“Trang Đông Quân, người của Phiêu Nhai Các, tôi cũng hỏi các người một câu, các người thật sự không cho Lý Diệu Diệp nhận thua sao?” Lâm Dương lau máu trên trán, trầm giọng gầm nhẹ.
“Xem ra cậu quyết tâm muốn tìm đường chết, một khi đã như vậy, vậy bản trang chủ không ngăn cản cậu! Trưởng lão đừng lưu tình, tên kiêu ngạo này, chết cũng không hết tội!” Trang Đông Quân lạnh nhạt nói.
“Có những lời này của trang chủ, tôi an tâm rồi Trưởng lão của Phiêu Nhai Các hừ lạnh một tiếng, đột nhiên nhảy người lên, nhảy tới trước một thân cây bên cạnh lôi đài. Người xung quanh cùng kinh ngạc.
“Diệu Diệp, cậu xuống đài đi!” Trưởng lão của Phiêu Nhai Các quát.
Lý Diệu Diệp nghĩ tới gì đó, cả người căng thẳng, không dám do dự nữa, vội vàng nhảy xuống lôi đài.
Cùng lúc đó, trưởng lão của Phiêu Nhai Các phát lực.
Chỉ thấy hai tay ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083861/chuong-2814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.