“Diệu Diệp, lên đi”
Trưởng lão của Phiêu Nhai Các trầm giọng nói.
“Dạ”
Lý Diệu Diệp nhẹ nhàng gật đầu, vươn người nhảy lên, nhảy lên lôi đài.
Lực chú ý của mọi người lập tức tập trung vào người Thiên Kiêu của Phiêu Nhai Các.
“Cậu Diệp, mời!”
“Anh Tuấn Kiệt, mời!”
Hai người khách sáo nói một tiếng, sau đó trực tiếp ra tay. Nhìn ra được, Trang Tuấn Kiệt đã dùng hết toàn lực.
Anh ta biết mình không phải là đối thủ của Lý Diệu Diệp, chắc chắn sẽ thua nhưng anh ta không muốn thua quá khó coi.
Huống chỉ anh ta lên đài là vì thi triển thực lực, nhận được sự ưu ái của Phiêu Nhai Các! Danh chính ngôn thuận tiến vào trong Phiêu Nhai Các.
Cho đến lúc này anh ta nhất định phải dùng hết lực.
Nhưng mà cho dù như thế, trước mặt Lý Diệu Diệp, Trang Tuấn Kiệt rất khó sử dụng lực.
Đủ loại quyên pháp đánh giết qua đi, đêu bị Lý Diệu Diệp lẩn tránh được, mà quyền cước Lý Diệu Diệp đánh tới, anh ta khó có thể chống đỡ.
Loại cảm giác này, chỉ khi anh ta đấu với Lâm Dương tối qua mới có.
Tuy không có áp bách lớn như Lâm Dương cho anh ta. Cuối cùng.
Rầm! Trang Tuấn Kiệt bị một quyền của Lý Diệu Diệp đánh bay, ngã mạnh xuống đất.
“Oal”
Hiện trường xôn xao lên.
“Anh Tuấn Kiệt, anh có khỏe không?”
Lý Diệu Diệp dừng tay, mỉm cười hỏi.
Trang Tuấn Kiệt hơi chật vật bò dậy, thở hổn hển, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Thực lực của cậu Diệp trác tuyệt, thiên phú dị bẩm, Tuấn Kiệt bội phục! Bội phục!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083856/chuong-2809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.