“Bọn họ trộm chí bảo của bản tộc, giết bọn họ, không tính là quá phận!”
Trang Đông Quân lạnh nhạt nói.
Lâm Dương làm ra bộ dạng vô cùng đau khổ, nghiến răng nói: “Như vậy trang chủ, làm thế nào mới không giết bọn họ?”
“Rất đơn giản, giao tất cả công pháp sở học của cậu ra đây!
Trang Đông Quân bình tĩnh nói.
Nghe thấy thế, Lâm Dương xem như hiểu rõ rồi.
Trang Đông Quân này, vốn định lợi dụng hai ba con này khống chế Lâm Dương, áp bức Lâm Dương…
Trang Tuấn Kiệt là nhân tài nhà họ Trang tiêu tốn lượng lớn tỉnh lực và tài nguyên đào tạo ra.
Sở học của anh ta là công pháp chính thống nhất của nhà họ Trang.
Anh ta cũng đại biểu cho người nhà họ Trang chính thống nhất.
Nếu ngay cả anh ta đều thua dưới tay Lâm Dương, vậy chẳng phải Lâm Dương sẽ thành khắc tinh của nhà họ Trang sao? Bởi vậy tất nhiên là ông chủ nhà họ Trang sẽ dời mắt qua người Tân Tuấn Minh.
Dù sao người này còn không lớn tuổi như Trang Tuấn Kiệt, hơn nữa thiên phú cũng không bằng Trang Tuấn Kiệt.
Mọi chuyện… Thật sự quá kỳ lạ rồi.
Trang chủ nói câu này xong, tâm mắt mọi người đều nhìn chăm chằm Lâm Dương.
Lâm Dương cũng rơi vào im lặng rồi.
Một lát sau, anh mở miệng.
“Tôi có thể cho ông, nhưng mà… Sao tôi biết ông có thể mượn cối xay giết lừa, đạt được công pháp của tôi xong, lập tức đuổi tận giết tuyệt cả nhà chúng tôi hay không?” Lâm Dương nói.
“Làm sao có thể?”
Vẻ mặt trang chủ kinh ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083852/chuong-2805.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.