Trang Tuấn Kiệt nâng quyền giãm chân, muốn tiến hành phản kich, nhưng chống đỡ mấy chiêu, toàn thân ăn vài quả đấm, đau đớn kịch liệt khiến anh ta gân như choáng váng, rơi vào đường cùng, anh ta chỉ có thể từ bỏ tấn công, cố gắng phòng thủ.
Nhưng cho dù như vậy chống đỡ cũng không được lâu. Chưa đến 1 phút, trên người Trang Tuấn Kiệt là mặt mũi bầm dập, khắp nơi đều có vết ứ đọng.
Anh ta căn bản không ngăn được thế tấn công như cuồng phong vũ bão của Tân Tuấn Minh.
Phòng ngự của anh ta ở trước mặt Tân Tuấn Minh đều có sơ hở.
Tiếp tục kéo dài, anh ta chắc chắn sẽ phải chết không thể nghỉ ngờ.
“Đáng giận! Kiếm pháp Tế VũI”
Trang Tuấn Kiệt phát ra tiếng gào thét, đột nhiên rút kiếm ra, kiếm ảnh như mưa, giết Tân Tuấn Minh.
Tần Tuấn Minh vội vàng lùi vê sau.
Nhưng kiếm ảnh khủng bố vẫn tạo ra vết kiếm nông sâu trêu cánh tay anh ta.
Một ít máu tươi tràn ra.
“Đê tiện!”
Trang Tuấn Phi lập tức hét lên: “Tân Tuấn Minh không dùng kiếm, anh lại sử dụng kiếm, đúng là đê tiện! Trang Tuấn Kiệt, nếu như anh thắng trận quyết đấu này, cũng thắng không vẻ vang!”
“Cái gì mà thắng không vẻ vang? Tôi có nói không được dùng kiếm sao? Chỉ cần tôi không làm trái với quy định, người nào quản nhiều như thế? Tân Tuấn Minh, nhận lấy cái chết đi!”
Trang Tuấn Kiệt gâm nhẹ, một người một kiếm giống như cự phong liều mạng với Tân Tuấn Minh.
Trang Tuấn Kiệt dùng kiếm pháp thuần khiết nhất của sơn trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083837/chuong-2790.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.