Cốc chủ của Hồng Nhan Côc quay đầu nhìn thánh nữ, hừ lạnh một tiếng: “Thiên phú của con cao nhất trong cốc, cũng do sư phụ tự mình dạy bảo, hôm nay con chật vật như. vậy, đúng là khiến người ta thất vọng!”
“Thực xin lỗi sư phụ!”
Đôi mắt thánh nữ Cụp xuống.
“Thôi, xem ra con không tiếp nhận những trải nghiệm như vậy, thì khó có thể trưởng thành! Chuyện này qua đi, con đi vào trong đó đi”
Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc nói.
Toàn thân của thánh nữ run lên, gương mặt trắng một vòng, nhưng cô ta không dám nói gì thêm, chỉ có thể dập đầu nói: “Dạ, mọi chuyện… Đều nghe theo sư phụ sắp xếp!”
“Cút xuống chữa trị vết thương đi”
Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc lạnh nhạt nói.
Thánh nữ lại cúi đầu, được người nâng rời đi.
Người của Hồng Nhan Cốc còn lại lập tức rút kiếm vây quanh Lâm Dương.
Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc cũng đánh giá Lâm Dương lần nữa.
“Xem ra là cậu hợp mưu với sư huynh tôi rồi”
Bà ta bình tĩnh nói, sau đó vẫy tay.
Người ở phía sau lập tức kéo quái nhân kia tới.
Lúc này tứ chi của quái nhân đều gấy, giống như người lợn, đã như người tàn tật, trêu gương mặt đều là máu tươi, chỉ còn lại một hơi.
Chỉ sợ không ai tin, người này chính là sư huynh thanh mai trúc mã của cốc chủ Hồng Nhan Cốc.
“Quả nhiên là bà thật tàn nhẫn”
Lâm Dương nói.
“Tôi tàn nhẫn? E rằng cũng kém cậu đúng không? Mùi máu tươi ở trêu người cậu ít nhất là huyết khí của trêu chục ngàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083779/chuong-2732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.