Đối mặt với sự chất vấn của thánh nữ, Lâm Dương rơi vào im lặng.
Cả đại sảnh cũng rơi vào trong yên tĩnh.
Vô số đôi mắt nhìn chằm chằm về phía Lâm Dương, cùng đợi câu trả lời của anh.
Gia Linh ¡im lặng nhìn.
Thánh nữ cũng không mở miệng nữa.
“Mang phản đồ này xuống tách ra làm tám khối, ngoài ra băm gian tế của Hồng Nhan Cốc ra vạn đoạn!”
Những lời này, rõ ràng là muốn xử tử hình Lâm Dương và Trịnh Mai Anh đây mà.
“Hả?”
Triệu Minh Nguyệt đứng ở cửa vô cùng sợ hãi, muốn biện hộ giúp Lâm Dương, nhưng không biết nên mở miệng thể nào.
“Đợi một chút!”
Cuối cùng Lâm Dương không còn im lặng nữa.
“Tôi không có hứng thú với việc người nào sai bảo anh tới đây, tôi cũng không muốn hỏi anh chuyện gì! Cho nên anh đừng nói lời vô nghĩa nữa, an tâm ra đi đi.”
Thánh nữ nói.
“Nhưng mà thánh nữ! Tôi vô tội!”
“Người nào cũng nói như vậy cả”
“Được rồi, có thể mời cô trả lời hai câu hỏi của tôi không?”
“Tôi nói rồi, tôi không muốn nói lời vô nghĩa với anh, tôi cũng không có thời gian lãng phí với anh”
“Thánh nữ, đừng vội vàng như vậy chứ, tôi ở ngay đây không chạy thoát được, cô nghe tôi hỏi xong đã”
Lâm Dương nói thẳng: “Câu hỏi thứ nhất, tôi còn có thể còn sống trở về, cô dựa vào đâu cho rằng tôi là gian tế? Thứ hai, khi tôi chạy trốn gặp phải đám người Trịnh Mai Anh, tôi giúp bọn họ tránh thoát khỏi sự đuổi giết của quái nhân kia! Có lẽ các cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083749/chuong-2702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.