Đám Trịnh Mai Anh cùng tụ lại.
“Làm sao có thể?”
“Sư tỷ, bên đó căn bản không có cỏ Dạ Quang mà?” “Anh ta lấy đâu ra thế?”
Mọi người vô cùng kinh ngạc.
Trịnh Mai Anh cũng cảm thấy rất kỳ lạ.
“Đúng là cỏ Dạ Quang… Nhưng mà ở trên đường đó… Căn bản chưa từng thấy cỏ Dạ Quang mài!”
Trịnh Mai Anh lẩm bẩm một câu, liếc nhìn Lâm Dương: “Đây thật sự là anh hái sao?”
“Đương nhiên! Bên kia có rất nhiều, nếu các cô không †in, tôi có thể dẫn các cô tới đó xem”
Lâm Dương cười nói.
Nghe thấy những lời này của Lâm Dương, đám Trịnh Mai Anh sợ tới mức toàn thân run rẩy, gương mặt cả đám vô cùng khó coi. Một lát sau, bọn họ vội vàng xua tay.
“Không cần, không cần!”
“Có một cây cỏ Dạ Quang là đủ rồi, không cần hái nữa
” “Đúng vậy đúng vậy… Mấy người vội vàng nói.
“Vậy sao… Được rồi, các vị, cỏ Dạ Quang đã hái về rồi, như vậy có phải là chúng ta có thể trở về rồi hay không?” Lâm Dương cười hỏi.
“Đâu dễ dàng như vậy?”
Trịnh Mai Anh hừ lạnh một tiếng, mở miệng nói: “Còn có nhiệm vụ muốn giao cho anh làm! Anh lại đi con đường vừa rồi, tiếp tục đi về trước bốn năm phút, có một loại thảo dược tên là hoa Ma Du, anh đi hái tới đây!”
“Lại đi con đường đó sao?”
Lâm Dương liếc mắt nhìn đám người này một vòng, không nhịn được nói: “Nhưng mà cô à, tôi thấy hai tay các cô trống trơn, không đi hái thuốc sao? Vì sao các cô luôn bảo mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083735/chuong-2688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.