Gia Linh sợ run lên, trong đôi mắt lướt qua tức giận, nhưng nhanh chóng khôi phục lại vẻ mặt hờ hững: “Đừng nói những lời cợt nhả như thế”
Lâm Dương cười nhận lấy giày, sau đó để để giày trước mặt mọi người.
Mọi người tò mò nhìn đế giày.
Chỉ trong nháy mắt, tất cả mọi người ngây ngẩn cả người.
“Các vị, cô Gia Linh nói giày của tôi có dấu vết rửa sạch, như vậy… Đế giày của cô ta, nên giải thích thế nào đây?” Lâm Dương hỏi.
Mọi người lập tức châu đầu ghé tai, xì xào bàn tán.
“Sao lại thế này? Vì sao đế giày của Gia Linh sư tỷ cũng ẩm ướt?
“Không đúng, trêu đất này rất khô mà…”
“Sao lại như vậy được nhỉ?”
Tất cả mọi người đều cảm thấy khó hiểu, bao gồm cả Gia Linh.
“Chuyện này… “Cô Gia Linh, muốn biết nguyên nhân là gì không? Thực ra vô cùng đơn giản, cô xem ở cửa sân đi” Lâm Dương cười nói.
Mọi người đều giật mình liếc mắt nhìn về phía cửa sân, mới phát hiện trêu mặt đất chỗ gần cửa sân vô cùng ẩm ướt, một chút nước đọng chảy qua.
“Hả?”
Gia Linh giật mình.
“Hôm nay vòi nước ở nơi này bị hỏng vào ban ngày, cho nên rất ướt, vì thế mà không riêng gì giày của tôi bị ướt, mà giày của mỗi người ở đây đều đã ẩm ướt! Cô Gia Linh, cô dùng phương thức này định tội tôi, chẳng phải là đổ oan cho người tốt sao?”
Lâm Dương nói.
Gia Linh nhẹ nhàng gật đầu: “Đúng vậy, là tôi quá qua loa rồi! Giảng sư, có lẽ không phải là người này!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083721/chuong-2674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.