Cô ta lớn tiếng nói.
“Chủ tịch Lâm à, có tin tức của thầy tôi chưa?”
Nhưng ngay khi cô ta vừa mới nói xong, Lâm Nhã Nam đã nhìn thấy chiếc hộp đầy máu me đặt ở trên bàn.
Cả người Lâm Nhã Nam run lên, ánh mắt trở nên đờ đãn, cô ta run rẩy đi đến trước chiếc hộp, hai mắt trừng to nhìn qua chiếc đầu bên trong hộp.
“Thầy!”
Một tiếng khóc tệ tâm liệt phế vang lên.
Lâm Nhã Nam ôm chiếc hộp đó gào khóc, nước mắt không ngừng chảy ra.
Lâm Dương không nói gì, Mã Hải đứng bên cạnh âm thầm lau nước mắt.
“Chủ tịch Lâm, là ai làm, ai làm? Là ai giết thầy?” Lâm Nhã Nam lấy lại tinh thần, đột nhiên đứng dậy giữ lấy cánh tay Lâm Dương, vội vã hỏi.
“Hồng Nhan Cốc!” Lâm Dương bình tĩnh nói.
“Tôi và Hồng Nhan Cốc không đội trời chung!” Lâm Nhã Nam thống khổ hét lên.
“Lâm Nhã Nam, lấy thực lực của cô, muốn báo thù là chuyện nằm mơ giữa ban ngày, cô ở lại Tập Đoàn Dương Hoa ngoan ngoãn nghe theo lời của tôi, chuyện báo thù, tôi sế đi làm” Lâm Dương bình tĩnh nói.
Lâm Nhã Nam khẽ giật mình, cô ta đột nhiên nghĩ đến cái gì, tức giận nói.
“Thầy đã chết, chẳng lẽ anh còn muốn đề phòng tôi ư? Dù sao tôi cũng là sư muội của anh đó!”
Lâm Dương có chút không biết nên nói gì cho phải. Thật lâu sau, anh mới lắc đầu, bình tĩnh nói.
“Hồng Nhan Cốc không đơn giản như cô nghĩ, muốn báo thù cần phải có kế hoạch kín đáo, tôi dự định xâm nhập vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083695/chuong-2648.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.