“Lâm Nhã Nam còn có Tô Nhan!”
Người đàn ông lạnh nhạt nói.
“Người mà Hồng Nhan Cốc chúng tôi coi trọng nhất định phải lấy được đến tay, ai dám tạm giam bọn họ chính là đối địch với Hồng Nhan Cốc chúng tôi.”
“Vậy nếu như tôi không giao ra thì sao?”
Lâm Dương ngưng trọng hỏi.
“Như vậy tất cả mọi người ở đây, bao gồm cả chính bản thân cậu, hôm nay đều sẽ phải chết ở đây.”
Người đàn ông giận dữ nói.
Hiển nhiên người đàn ông này cơ bản không đem thanh danh hung ác của bác sĩ Lâm để vào mắt.
Lâm Dương siết chặt tay lại, trong mắt đều là lửa giận và ý lạnh.
Thế nhưng đúng vào lúc này một giọng nói lại vang lên trong không gian trống trải của bãi đậu xe.
“Là ai? Ai lại dám to gan làm thương tổn đến đồ đệ của tôi?”
Nghe thấy giọng nói này, tất cả người có mặt ở hiện trường đều nhìn qua xung quanh.
Người đàn ông kia hơi cau mày, lập tức tìm nơi phát ra giọng nói đó.
Thế nhưng một lát sau, anh ta lấy lại tỉnh thần, ánh mắt chăm chú nhìn bóng dáng chẳng biết từ khi nào đã đứng ở trước mặt Lâm Dương.
“Đạo Hoàng Phong Thanh Vũ?” Trong Hồng Nhan Cốc có người lẩm bẩm.
Ô còn có người nhận ra ông già này cơ đấy? Xem ra đám con chó con mèo các người cũng có chút ít kiến thức đấy.” Phong Thanh Vũ chắp hai tay sau lưng, ánh mắt khinh thường nhìn chăm chằm qua những người này.
“Thì ra là Đạo Hoàng tiền bối, tôi đã quá thất lễ, nong Đạo Hoàng tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083674/chuong-2627.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.