Anh có thân thể Tiên Thiên Cương để hộ thân, trong lúc đánh giết căn bản không hề cố ky, hoàn toàn không cần chú ý đến Phong Thanh Vũ tập kích, tuy tốc độ của Phong Thanh Vũ không hợp thói thường, thế nhưng sức mạnh của ông ta cũng bị tổn hại đáng kể.
Hiển nhiên Phong Thanh Vũ cũng biết được điểm này, thế nhưng ông ta tin tưởng vững chắc, cho dù có là thân thể Tiên Thiên Cương thì cũng có sơ hở, chính mình chỉ cân cơ hội, bắt lấy sơ hở của đối phương, muốn đánh bại Lâm Dương cũng không phải là việc khó.
Nếu cứ như thế chạy trối chết, tên tuổi Đạo Hoàng của ông †a sẽ bị tổn hại đến mức gân như không còn.
Lâm Dương đến gần, quyền cước rung động, khí kình càng giống như gió bão dập dờn quanh người Phong Thanh Vũ, giống như một con dao sắc, không ngừng cứa vào tay chân của ông ta, hạn chế hành động của Phong Thanh Vũ. Nhưng thể công mạnh như mưa to gió lớn này cũng không thể hoàn toàn hạn chế Phong Thanh Vũ.
Ông ta vẫn rất quỷ mị như cũ, giống như thuấn di né tránh mỗi đợt công kích của Lâm Dương.
Lâm Dương chỉ có một thân lực lượng đơn thuần, nhưng lại không chạm đến một sợi tóc của Phong Thanh Vũ.
Ngược lại theo thế công của Lâm Dương càng lúc càng điên cuồng, chính bản thân anh cũng bắt đầu thở hồng hộc. Phong Thanh Vũ đắc ý né tránh, lộ ra dáng vẻ thoải mái,
mặt không đỏ, hơi thở không gấp, sóng khí quanh thân không có bao nhiêu dao động.
“Nếu cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083657/chuong-2610.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.