“Đứng lại!” Lúc này Lâm Dương đang ngồi trên ghế đột nhiên nói một câu.
Tất cả mọi người đều dừng bước.
Phong Thanh Vũ hơi nghiêng đầu nhìn qua anh.
“Cậu nghĩ thông suốt rôi đấy hả?”
Lâm Dương khẽ lắc đầu, bình tĩnh nói.
“Vừa rồi, những lời ông nói là đang uy hiếp tôi đấy hả?” Dám dùng loại giọng điệu này để nói chuyện với Phong Thanh Vũ, bản thân chính là có dũng khí rất lớn.
Hô hấp của đám người nhà họ Lâm như dừng lại, bọn họ đều đồng loạt nhìn chằm chằm về phía Lâm Dương.
Thế nhưng sắc mặt của Lâm Dương vân bình tĩnh như thường, chỉ là ánh mắt kia trở nên sâu thảm hơn.
Trong văn phòng làm việc, bâu không khí lập tức trở nên vô cùng yên tĩnh, lặng ngắt như tờ, dường như ngay cả một sợi tóc rơi xuống mặt đất cũng sẽ phát ra một tiếng động rất lớn.
Chỉ thấy Phong Thanh Vũ chắp tay ra sau lưng, dùng khóe mắt để liếc qua Lâm Dương, nói thẳng.
“Đúng là như thế, tôi chính là đang uy hiếp cậu, cậu có ý kiến gì không?”
là người không thích bị người khác uy hiếp.”
“Cậu có thể chậm rãi thích ứng, hoặc là cậu có thể làm ra chút chuyện ngu xuẩn, nhưng một khi làm ra chuyện ngu xuẩn gì đó thì không thể hối hận đâu.
Phong Thanh Vũ bình tĩnh nói.
Ý tứ trong lời nói của ông ta đã quá rõ ràng, trong lòng tất cả mọi người đều hiểu rõ.
Lâm Dương yên lặng lắc đầu, khàn giọng nói.
“Nếu như tôi và ông đã không hợp ý, vậy thì không cần thiết phải nhiều lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083651/chuong-2604.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.