Trịnh Tuấn Nghĩa hơi khẩn trương nghe.
Còn bên Hà Vương Vũ, đều đã có chút ngồi không yên, gương mặt cô ta trắng bệch, run rẩy lấy di động ra gửi †in nhắn cho Tô Nhan.
“Chủ tịch Vân! Không hay rồi, đã xảy ra chuyện!” “Khoảng hơn mười giây sau.
“Xảy ra chuyện gì?”
Tô Nhan gửi tin nhắn tới.
Hà Vương Vũ vội vàng soạn tin nhắn, đang định gửi đi… Tít tít…
Màn hình di động đột nhiên đen xì.
“Không phải chứ? Lúc này di động không còn pin? Chiếc di động rách nát này!”
Hà Vương Vũ tức tới mức không nhịn được đập mạnh di động lên bàn.
Rầm! Tiếng động này lập tức hấp dẫn ánh mắt đám người phía sau cô ta.
Không ít người nhíu mày lại.
Toàn thân Hà Vương Vũ run lên, cũng vội vàng cúi đầu, không dám phát ra âm thanh nào nữa.
“Cô Nam, không phải là tôi cảm thấy cô đang gạt tôi, mà là cho rằng chuyện này quá hoang đường, bộ lễ phục này hôm nay chủ tịch Lâm của chúng tôi đã mặc ra ngoài, sao có thể bị người ta đánh cắp? Chẳng lẽ còn có người lột được quần áo chủ tịch Lâm sao?”
“Ai da, ông cảm thấy tôi đang đùa ông sao? Được rồi, tôi gửi video clip cho ông!”
Lâm Nhã Nam trực tiếp mở cameras, quay Lâm Dương lạnh lùng nói: “Nhìn thấy chưa, Mã Hải? Tôi còn lừa ông sao? Tự ông xem xét xem, bộ quân áo trên người anh ta có phải là vương tử bóng đêm bản số lượng Dương Hoa các ông mua không? Ông nhìn tay áo đi, nhìn đường may xem, không sai đúng không?”
“Hả? Chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083635/chuong-2588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.