Giọng nói của Lâm Nhã Nam rất to, truyền khắp trong ngoài sảnh bữa tiệc.
Đám tân khách lập tức hiểu ra mọi chuyện.
“Thì ra là thết”
“Nói rất đúng! Một tên ở rể như vậy, sao có thể mặc được vương tử bóng đêm?”
“Cô gái này nói rất đúng! Nhất định là anh ta ăn trộm!” “Tôi đoán anh ta lợi dụng vợ của anh ta lẻn vào Dương Hoa, sau đó trộm đi bộ quần áo này của chủ tịch Lâm, liên mặc đến đây khoe khoang!”
“Chỉ tiếc con chuột khoác thêm lớp da rồng, anh ta vẫn không phải là rồng thật! Người như vậy căn bản không thể bộc lộ ra khí chất của bộ quần áo này!”
“Đúng là làm hỏng bộ quần áo!”
“Quá buồn cười rồi!”
Đám nam nữ có mặt ở đây chỉ trỏ Lâm Dương, vẻ mặt cả đám trêu tức, hoặc vô cùng chán ghét.
Theo ý bọn họ, người như vậy là đồ bỏ đi trong tâng thấp nhất của xã hội.
Khi Trịnh Tuấn Nghĩa phán định bộ vương tử bóng đêm này là thật, trong đầu rất nhiều người kinh hãi và chua xót.
Mà lúc này trong lòng bọn họ cân bằng rồi, thoải mái, thống khoái.
Đồ bỏ đi! Dù thế nào vẫn là đồ bỏ đi! Đồ vô dụng như thế, sao có thể cùng ngồi cùng ăn với bọn họ được? Sao có thể bay lên cành cây thành Phượng Hoàng chứ? Kết quả là mọi người bắt đầu bao vây mắng chửi Lâm Dương.
Thậm chí có người còn la lên báo cảnh sát.
Bành Hạo Nhiên mỉm cười, im lặng nhìn Lâm Dương. Cho dù cục diện như vậy nằm ngoài dự kiến của anh ta, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083633/chuong-2586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.