“Được rồi, tuy hơi xa một chút, nhưng tôi sẽ tới đúng giờ”
“Dạ anh Lâm, chúng tôi sẽ đợi anh tới.”
Điện thoại cúp máy.
Lâm Dương thở ra một hơi.
“Đó là một cơ hội tốt; anh nhất định phải nắm chắc! Hiểu không?” Tô Nhan càng nghiêm túc nói.
“Tô Nhan, em vừa mới tỉnh lại, cơ thể còn chưa khôi phục, chuyện ở phương diện này em đừng nghĩ nhiều nữa” Lâm Dương cau mày nói.
“Anh thì biết cái gì? Cơ hội là cho người có chuẩn bị, em đã tỉnh dậy rồi, sao còn có thể nghỉ ngơi? Trong khoảng thời gian em hôn mê, công ty chắc chắn sẽ rối tinh rối mùi!
Nếu công ty của chúng ta có thể hợp tác với Bành Hạo Nhiên, nhất định có thể bổ sung rất lớn, không đến mức công ty tiếp tục xuống dốc!” Tô Nhan kích động nói. “Hợp tác sao? Em còn chưa nói cho anh biết về Bành Hạo Nhiên này đâu? Vì sao lúc trước anh chưa từng nghe nói tới người này ở Giang Thành?” Lâm Dương trầm giọng hỏi.
“Tất nhiên là vì gần đây người này mới tới Giang Thành! Người này là người Thượng Hải!”
“Người Thượng Hải?”
“Đúng vậy, hơn nữa Bành Kiến Thành ba của Bành Hạo. Nhiên… Nghe nói là người ,u trong giới đó!” Tô Nhan đè thấp giọng nói.
“Trong giới đó? Em là chỉ cái gì thế?” Vẻ mặt Lâm Dương mờ mịt.
Chỉ thấy Tô Nhan chỉ đồ án màu đen trên quần áo của mình.
“Màu đen?”
Lâm Dương sửng sốt, đột nhiên biết được chuyện gì,
nhỏ giọng nói: “Em là chỉ lớn nhất trong nước…”
“Đúng! Là cái đó!”
Tô Nhan nhỏ giọng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083622/chuong-2575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.