Mấy cao thủ đi theo Lâm Côn Luân đến đây lập tức giận dữ hét to. Người nhà họ Hắc cũng không cam chịu yếu thế, nhao nhao xông lên. Bầu không khí giữa hai bên đều là mùi thuốc súng, tình hình vô cùng căng thẳng.
Lâm Côn Luân nhíu mày, ông ta không nghĩ đến thái độ của Hắc Ngọc Thành lại kiên quyết như thế, ông ta suy nghĩ một lát, sau cùng Lâm Côn Luân có chút nhượng bộ
“Gia chủ nhà họ Hắc, từ trước đến nay nhà họ Lâm chúng tôi và nhà họ Hắc các người chính là nước sông không phạm nước giếng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì lại khiến cho ông khởi binh hỏi tội như thế?”
Lâm Côn Luân hỏi ‘
“Quan tài Thánh Anh của nhà họ Hắc chúng tôi là do người nhà họ Lâm các ông trộm đúng không?”
Hắc Ngọc Thành lạnh lùng hỏi.
“Người tên Lâm Dương kia đã sớm bị chúng tôi đuổi khỏi nhà họ Lâm rồi, câu ta không phải là người của nhà họ Lâm chúng tôi nữa, nếu như ông muốn tìm cậu ta để tính sổ thì cứ việc đi tìm, việc này nhà họ Lâm chúng tôi hoàn toàn không biết gì cả, cũng không có trách nhiệm gì” Lâm Côn Luân lắc đầu nói
“Nhưng người trộm quan tài Thánh Anh của chúng tôi không phải là Lâm Dương mà chính là Lâm Nhã Nam của nhà họ Lâm các người, đúng không?”
Hắc Ngọc Thành tức giận quát.
Câu này vừa nói ra, sắc mặt của Lâm Côn Luân thay đổi, trong mắt lóe lên nghĩ ngờ.
Lâm Ngạo Thiên đứng phía sau càng bị dọa cho đến mức thiếu chút nữa đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083582/chuong-2536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.