Nhưng Hắc Ngọc Thành lập tức quát: “Lục trưởng lão! Ông lùi raI” “Tộc trưởng! “Nơi này đến lượt ông nói chuyện sao? Lui ra cho tôi!” Hắc Ngọc Thành lại quát, vẻ mặt nghiêm túc, không giận tự uy.
Lục trưởng lão kia chân chừ một lát, sau đó không cam lòng lùi về phía sau, không xông lên nữa.
Nhưng Lâm Dương lại mở miệng.
“Nếu quyết định muốn ra tay, còn rút lui làm gì? Giết cũng được! Hắc Ngọc Thành, đừng nói là tôi không cho ông cơ hội, tôi tạm bắt đầu từ lục trưởng lão này trước, giết ông ta, sau đó tôi sẽ giết ông! Ân oán giữa chúng ta, cứ giải quyết như vậy đi!”
Giọng nói vừa dứt lời, bỗng nhiên Lâm Dương như một cơn gió xông về phía lục trưởng lão.
Bạo loạn bất chợt này trực tiếp rung động tất cả người nhà họ Hắc.
Đám cao thủ nhà họ Hắc còn chưa kịp phản ứng, chỉ cảm thấy Lâm Dương đứng ở chỗ kia đã biến mất.
Đợi lấy lại tinh thần, anh đã đứng trước mặt lục trưởng lão.
“Hả?”
Lục trưởng lão cũng bị dọa nhảy dựng lên, cứ thế không kịp phản ứng! “Cẩn thận!”
“Lục trưởng lão, mau tránh ral”
Mọi người hét lên.
Nhưng không còn kịp nữa rồi.
Chỉ thấy Lâm Dương đánh mạnh về phía đầu lục trưởng lão.
Phản ứng của lục trưởng lão không chậm, muốn dùng hai tay ngăn cản, nhưng cường độ cơ thể của ông ta không thể chịu được lực đạo mạnh mẽ kia.
Răng rắc! Hai cánh tay của ông ta giống như cây gậy trúc, trực tiếp bị Lâm Dương đánh gãy, bàn tay khủng bố tiếp tục đánh về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083565/chuong-2518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.