“Được”
Tuy trong lòng của người đàn ông trung niên vô cùng †ức giận, nhưng bản thân ông ta cũng hiểu rõ thực lực của Lâm Dương rất mạnh, ra tay ở chỗ này có rất nhiều bất tiện, lo lắng Lâm Dương chạy thoát, ông ta khẽ quát. “Phía sau khu chung cư này có một mảnh đất trống, cũng không có nhiều người qua lại, chúng ta chọn nơi đó đi”
“Được thôi”
Lâm Dương gật đầu đáp.
Sau khi hai người thương lượng xong thì đi thẳng ra ngoài, “Hai người đi đâu thế?”
Hứa Ngọc Thanh căng thẳng, bà ta vội vàng chạy đến hỏi.
“Tôi và ông ta ra ngoài một lúc, bà không cần quản” Sắc. mặt Lâm Dương không cảm xúc, nói.
“Ra ngoài ư? Ra ngoài làm gì? Lâm Dương, †ao nói cho mày biết, những thứ này tao sẽ không trả lại đâu” Hứa Ngọc Thanh hét to.
“Tôi không bảo bà trả, chẳng qua nếu bà đã nói như thế, có thể thấy được chính bản thân bà cũng biết những thứ này không phải của mình, Hứa Ngọc Thanh, tôi khuyên bà một câu, tốt nhất bà nên nghĩ cách trả lại những thứ này cho bên kia, nếu không bà sẽ chọc phải rất nhiều phiền phức” Lâm Dương nói.
“Mày… Mày cút cho tao! Mày không phải con rể của tao, cút, cút nhanh!”
Hứa Ngọc Thanh tức đến mức khó thở, bà ta liên tục gào thét.
Lâm Dương không để ý đến Hứa Ngọc Thanh, đi theo người đàn ông trung niên kia xuống lầu.
Nào ngờ hai người vừa mới đi xuống dưới lầu đã nhìn thấy mấy bóng dáng đột nhiên đi ra, vây quanh Lâm Dương và người đàn ông trung niên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083548/chuong-2501.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.