“Dạ… Dạ… Bác sĩ Lâm!”
“Nguyên Tinh!”
“Có thuộc hạ, Thần Quân cứ việc phân phó!”
“Bí mật đưa thi thể của Huyết Nam Ngục… Đến Cô Sơn! Chôn ở dưới chân Cô Sơn!”
“Tuân mệnh!”
“Nghe đây, nhất định phải hành động bí mật, không thể để bất cứ kẻ nào phát hiện ra”
“RõI”
Sau khi kết thúc chuyến đi đến nhà họ Thẩm, Lâm Dương nhanh chóng quay về Giang Thành, vừa vê đến học viện Phái Nam Y, Lâm Dương đã vội vàng vùi đầu vào trong phòng nghiên cứu, bắt đầu luyện chế đan dược từ những tài liệu cổ lấy được từ nhà họ Thẩm. Lâm Dương bận rộn suốt cả một tuần, trong thời gian một tuần này, Lâm Dương ăn và ngủ ở trong phòng nghiên cứu, khiến cho đám người Hà Vĩ Hùng và Dương Long đều nhìn đến mức choáng váng.
Anh giống như bị điên vậy, ngoại trừ giải quyết một số nhu câu sinh lý, Lâm Dương không quan tâm đến bất kỳ chuyện gì cả, anh dồn hết sức lực và sự tập trung của mình vào trong phòng nghiên cứu.
Không biết ngày đêm, thậm chí ngay cả ngủ cũng không ngủ một xíu nào.
Cuối cùng vào sáng sớm của ngày thứ bảy.
“Xong rồi, xong rôi!”
Lâm Dương mang theo đôi mắt đầy tơ máu của mình vội vàng hét lên.
Mấy người đang nằm ngủ sấp trên bàn đều giật mình tỉnh dậy, nhao nhao đứng lên.
“Thầy à, có chuyện gì thế?”
Hà Vĩ Hùng dụi mắt, vội vàng hỏi.
“Chẳng lẽ là đã nghiên cứu ra được thuốc giải rồi à?”
Dương Long vội vàng hỏi.
“Đúng thể, tôi đã nghiên cứu ra được thuốc giải rôi, Hồ Quý Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083527/chuong-2480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.