Mà vào lúc này, hàng loạt ô tô lái đến đây.
Sau khi mở cửa, đều là cao thủ nhà họ Thẩm đi ra.
Ông chủ của nhà họ Thẩm là Thẩm Minh Triết cũng có mặt.
Vẻ mặt ông ta âm trầm và tức giận, sau khi xuống xe liền chạy nhanh về bên này.
Khi thấy Thẩm Ngọc Minh nằm yên trên đất không có động tĩnh, Thẩm Minh Triết cứng người lại rồi, cả người giống như mất hồn, run rẩy quỳ trên đất, ôm lấy thi thể Thẩm Ngọc Minh vào lòng.
“Ngọc Minh… Đừng sợ! Ba đến đây…
Đừng sợi Ba đưa con về nhà!” Thẩm Minh Triết nói nhỏ, trong đôi mắt tràn ngập nước mắt, tay ôm thi thể không ngừng run rẩy.
Trái tim của ông ta như bị bóp nát rồi.
“Anh cả..” Người đàn ông đầu bóng loáng mặc áo bào trắng đau khổ kêu lên.
“Ai làm?”
Thẩm Minh Triết cúi đầu khàn giọng hỏi.
“Tôi”
Lâm Dương lạnh nhạt nói.
“Cậu? Cậu là bác sĩ Lâm?” Vẻ mặt của Thẩm Minh Triết không đổi hỏi.
“Đúng vậy”
“Vì sao phải giết con trai tôi chứ?”
“Nhà họ Thẩm các ông dồn ép giết người của tôi, tôi giết con trai ông, có vấn đề gì sao?” Lâm Dương bình tĩnh nói.
“Ha ha, bác sĩ Lâm, có phải là cậu cảm thấy trên thế giới này, cậu là lớn nhất hay không? Có phải là cậu cảm thấy cả nước này, cậu muốn làm gì thì làm thế đó? Người khác đều phải sợ cậu?”
Thẩm Minh Triết ngẩng đầu, trong mắt ông ta lóe lên
chút điên cuồng, giận dữ nói: “Tôi nói cho cậu biết, Thẩm Minh Triết tôi tuyệt đối không sợ cậu!”
Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083508/chuong-2461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.