“Tôi hiểu”
Lâm Dương khẽ gật đầu.
“Nếu như nhà họ Thẩm đã quyết định làm như thế, vậy tôi sẽ đi đến nhà họ Thẩm, đem món nợ này tính toán cho rõ ràng”
“Đúng thế, đúng thế, chủ tịch Lâm, anh nên qua nhà họ Thẩm bọn họ để tính sổ, nên như thế, nên như thế!” Tên đàn ông đeo cà vạt đỏ kia vội vã nói.
Hiện tại anh ta chỉ muốn Lâm Dương đem tất cả hận thù chuyển đến người nhà họ Thẩm.
Ít nhất thì anh ta vô tội.
Anh ta cũng chẳng có ý định làm gì Tô Dư cả.
Chỉ là khi anh ta vừa mới nói xong, Lâm Dương đột nhiên dùng một tay bóp lấy cổ của anh ta, nhấc anh ta lên.
Lực lượng đáng sợ gần như khiến cho người đàn ông này không cách nào phản kháng được.
“ưm.7 Người đàn ông đó nhất thời cảm thấy nghẹn thở.
“Chủ tịch Lâm, anh… Anh làm gì thế? Thả tôi ra đi, thả tôi ra đi, chủ tịch Lâm… Người đàn ông kia điên cuồng giãy dụa, thống khổ không thôi.
Cổ của anh ta đã biến dạng, giống như bất kỳ lúc nào cũng có thể bị bẻ gấy vậy.
“ÁI” Những người xung quanh cũng cảm thấy vô cùng hoảng sợ, bọn họ sợ hãi không thôi, vội vàng lùi lại. “Chủ tịch Lâm, chúng tôi đã nói hết những gì mình biết cho anh rồi, vì sao anh…
Còn muốn… Làm như thế chứ?” Một người run rẩy hỏi.
“Tôi nói sẽ buông tha cho các người khi nào chứ?”
Lâm Dương hỏi lại người kia.
Người kia há to miệng, á khẩu không trả lời được. “Trước đó chẳng phải người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083489/chuong-2442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.