Phập một tiếng, chiếc dĩa nhọn đâm mm 10/15 xuống, lại là mấy lỗ máu, khiến cho người nhìn cảm thấy hãi hùng khiếp vía, da đầu tê dại.
Nhưng Lâm Dương vẫn không một xíu phản ứng nào. Lúc này không một ai cười nổi nữa.
Tất cả mọi người đều cảm thấy hiếu kỳ.
“Con mẹ nó, mày không biết đau à?”
Người phụ nữ kia nổi giận, trực tiếp chửi ầm lên.
“Biết”
“Vậy thì làm sao mày lại không giấy dụa chứ? Vì sao mày lại không kêu đau? Mày không phối hợp như thế sẽ khiến cho tao cảm thấy rất không có ý nghĩa gì! Biết không!” Người phụ nữ lạnh lùng nói.
“Chờ một lúc nữa cô sẽ biết nguyên nhân thôi” Lâm Dương bình tĩnh nói.
“Chờ một lúc nữa ư? Hừ, bà đây không tin không trị được mày, hai người các anh đè anh ta xuống mặt đất cho tôi” Người phụ nữ kia lạnh lùng quát.
“Ồ, em gái nhỏ, em đang làm gì thế?
Chẳng lẽ em muốn biểu diễn vận động nào đó ở đây hả?”
“Đó chẳng phải là để cho thằng cha này được lời à?” Người ở bên cạnh cười trêu.
“Mấy người nghĩ gì thế? Cho dù bà đây có chơi một con chó cũng sẽ không để cho thằng phế vật này chiếm hời!” Người phụ nữ hung dữ nói, cô ta cầm lấy con dao ở bên cạnh lên, dữ tợn nói.
“Bà đây muốn chặt đứt con cháu của thằng cha này, tôi muốn nhìn xem, khi thằng cha phế vật này nhìn thấy ngay cả cậu em nhỏ của mình cũng bị mất, anh ta còn có thể bình tĩnh như thế nữa không”
“Ha ha ha, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083485/chuong-2438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.