Những lời này vang lên, bà cụ Hứa mừng Ông Quang nói chuyện với bà ta, mà không nói chuyện với Hứa Minh Tùng, đó là thừa nhận thân phận của bà ta, như vậy quan hệ giữa nhà họ Lôi và nhà họ Hứa có thể dịu đi rồi.
“Cậu Quang yên tâm, sao chúng tôi có thể để cậu chịu ấm ức được? Chúng tôi sẽ đuổi tên tôm tép nhãi nhép này đi!” Bà cụ Hứa vội vàng nói.
“Dạ, bà nội!”
Người nhà họ Hứa đồng ý.
“Ông ngoại, vì tốt cho nhà họ Hứa, ông c NI w/14 nhanh ngăn những người đi trêu chọc tên kia đi!” Lâm Dương nghiêng đầu, nhỏ giọng nói với Hứa Minh Tùng.
Hứa Minh Tùng ngẩn ra, vội hỏi: “Lâm Dương, cháu quen người này à?”
“Dạ”
“Cậu ta là ai thế?”
“Người mà nhà họ Hứa không thể trêu chọc.” Lâm Dương lạnh nhạt nói.
Toàn thân Hứa Minh Tùng cứng lại, lập tức mở miệng: “Bà già chết tiệt kia! Bà đừng có mà xăng bậy!”
“Lão già hồ đồ, đã hại nhà họ Hứa thảm như thế, ở đây không tới lượt ông nói chuyện!
Ông cút sang một bên đi!” Bà cụ Hứa hừ lạnh nói.
“Bà già chết tiệt! Bà… Không phải trước đó bà nói, sẽ không nhúng tay vào chuyện của gia tộc nữa sao? Chẳng lẽ giáo huấn lúc trước còn chưa đủ? Lúc này bà lại làm thế, rốt cuộc là ai hại nhà họ Hứa đây?” Gương mặt Hứa Minh Tùng đỏ lên, cảm xúc vô cùng kích động.
“Lúc trước là lúc trước, bây giờ là bây giời Cậu Quang ngồi đây, nếu tôi không ra mặt, chẳng lẽ phải đợi tới khi nhà họ Hứa gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/330790/chuong-2232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.