Chương trước
Chương sau

Chương 2087:
“Nói rất đúng!”
“Đầu là lỗi của anh!”
Mấy người phụ nữ nhao nhao nói.
Rõ ràng là muốn đổ hết tội lỗi lên người Tiêu Tiến Đạt, bảo vệ sư muội của bọn họ.
“Các vị sư tỷ, sao các chị có thể nói như thế được?” Tiết Đan Chi nóng nảy.
Trái lại Tiêu Tiến Đạt không chút hoang mang, nói: “Sư muội, đi lấy châm cho anh, anh nói, anh có thể giải được.”
“Sư huynh…” Tiết Đan Chỉ không biết phải làm thế nào.
“Tiêu Tiến Đạt, anh có biết vị sư đệ này của tôi trúng độc gì không? Anh châm cứu linh tỉnh cho cậu ấy như vậy, nhỡ đâu xảy ra chuyện gì, anh nên làm thế nào cho phải đây?” Lúc này, Vương Anh Dũng híp mắt cười nói với Tiêu Tiến Đạt.
“Đương nhiên là tôi biết cậu ta trúng độc gì, đưa cho tôi một bộ kim châm cứu, tôi có thể chữa cho cậu tai” Tiêu Tiến Đạt nói.
“Khoác lác.”
“Anh thực sự nghĩ mình là thần y sao?”
Mọi người nhổ nước bọt, vẻ mặt khinh thường.
Vương Anh Dũng cười ha ha, xua tay nói: “Được rồi, nếu sư huynh của chúng ta tự tin như thế… Người đâu, đưa cho anh ta một bộ kim châm cứu! Trái lại tôi muốn nhìn xem, sư huynh của chúng ta giải độc cho sư đệ kiểu gì “Được, vậy thì xem anh ta giải kiểu gì!”
Một người của thôn Dược Vương lập tức chạy đi lấy một bộ kim châm cứu, giao cho Tiêu Tiến Đạt.
Tiêu Tiến Đạt cởi áo của sư đệ kia, cầm kim châm cứu lên định thi châm.
“Sư huynh, hãy đợi đãi”
Lúc này, Vương Anh Dũng lại kêu lên một tiếng.
“Còn có việc gì sao?”
“Cũng không có gì, chỉ muốn hỏi sư huynh một chút, nếu anh không thành công thanh trừ độc trên người vị sư đệ này… Thì nên làm như thế nào đây?” Vương Anh Dũng híp mắt hỏi.
“Cậu muốn thế nào?” Tiêu Tiến Đạt hỏi lại.
“Độc của cậu ấy vốn là vì hai người mà ra, tôi cũng không làm khó dễ hai người, tôi muốn anh và Tiết Đan Chi đến chỗ nhị trưởng lão cầu xin thuốc giải, không lấy được thuốc giải hoặc lấy muộn, hai người phải đi tạ tội, không thành vấn đề đúng không?”
Vương Anh Dũng nói.
“Được!
Tiêu Tiến Đạt gần như mở miệng đồng ý luôn.
“Sảng khoái!” Vương Anh Dũng cười to.
“Tiêu Tiến Đạt, cậu…”
Phương sư tỷ vô cùng lo lắng nói.
“Sư tỷ, bây giờ nên làm sao đây?” Tiết Đan Chi gấp như kiến bò trên chảo nóng.
“Đừng để ý tới cậu ta!” Phương sư tỷ hừ lạnh nói: “Tên Tiêu Tiến Đạt này gây chuyện, chị mặc kệ, đến lúc đó làm hỏng chuyện hoặc chết người, chị sẽ nói là lỗi của Tiêu Tiến Đạt, không liên quan tới chúng ta.”
“Sư tỷ, chuyện này như vậy sao được? Là em và sư huynh cùng đi lấy thuốc mà!”
“Vậy chị muốn làm thế nào đây? Cùng gánh vác trách nhiệm với anh ta sao? Chị không biết quy củ mới lập của phía trên sao?
Loại chuyện hái nhầm thuốc khiến người ta tử vong, nhẹ nhất sẽ bị nhốt vào phòng ngũ độc, chị muốn chết sao?” Tuyết sư muội vội vàng khuyên nhủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.