Nhưng mà… Cúi đầu một cái là có thể giải quyết chuyện này được sao?
Lâm Dương không cho là như thế.
“Nhà họ Lương , đây cũng không phải là lần đầu tiên.
” Vẻ mặt Lâm Dương lạnh tanh nói.
Lương Hồ Khiếu ngơ ngác.
Vẻ mặt của Lương Vệ Quốc lại hãi hùng.
Ông ấy biết câu này của Lâm Dương có ý Thật sự đây không phải là lần đầu tiên.
Lần thứ nhất Lâm Dương ra tay là vì Lương Thu Yến.
Lần này là vì Lương Huyền Mi.
Lâm Dương có thể tha thứ một lần, nhưng há có thể tha thứ lần hai?
“Cậu Lâm, lần này anh cả của tôi thật sự đã biết sai rồi, cho dù thế nào đi nữa thì cũng xin cậu hãy tha thứ cho anh ấy.
” Đôi mắt của Lương Vệ Quốc già nua vẩn đục, cầu xin.
“Anh Lâm, xin anh hãy tha thứ cho ông lớn! Cầu xin anh!”
Lương Hồng Anh cũng chạy sang, quỳ xuống trước mặt Lâm Dương.
Lương Đức Khanh cũng không đứng, cùng quỳ xuống với Lương Hồng Anh.
Lâm Dương yên lặng nhìn lướt qua từng người.
Thật ra trong lòng anh sáng như gương.
Anh không ghét Lương Vệ Quốc, dù sao những gì Lương Vệ Quốc nên làm thì ông ấy cũng đã làm hết rồi.
Nhưng dù sao ông ấy cũng là người ở chỉ ba, trên dưới khắp toàn bộ nhà họ Lương thì thế lực của chỉ ba là yếu nhất, căn bản ông ấy chẳng có cách nào quyết định sự lựa chọn của Lương Hồ Khiếu và Lương Khánh Tùng…
Thật ra Lâm Dương cũng không thể nào hủy diệt nhà họ Lương được.
Cho dù không nể mặt Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/329805/chuong-1242.html