“Nhưng cậu đã khiến Hiệp hội Y khoa trở thành mục tiêu chỉ trích của công chúng rồi đó! Cậu có hiểu không hả?”
“Cái này thì…”
“Sau khi Dương Hoa ngừng cung cấp thuốc, chắc chắn sẽ có một số lượng lớn bệnh nhân không có thuốc chữa bệnh, bất kể Hiệp hội Y khoa các cậu dùng phương pháp gì, nhất định phải giải quyết được hết tất cả những vấn đề của bệnh nhân, hiểu chưa?”
“Thưa ông, chúng tôi… hiện tại chúng tôi vẫn chưa có phương án điều trị cho hai căn bệnh viêm mũi dị ứng và nhồi máu não…” Lôi Minh nói thật nhanh.
“Các người đều ăn cứt hết sao? Chế tạo thuốc còn không làm được?”
“Chúa ơi, thưa ông, ông có biết rằng hai loại thuốc đặc trị đó do Dương Hoa phát triển rất phức tạp không? Có rất nhiều thành phần trong đó mà chính tôi còn chưa hiểu rõ.
Dù sao thì chúng cũng là đông y… Nếu làm vậy, chúng ta cần thời gian…”
“Đừng nói với tôi những điều vô bổ đó, nếu không tìm ra được thì không chỉ mất thể diện của Hiệp hội Y khoa mà còn mất thể diện của cả quốc gia nữa.
Khi đó thì cái vị trí chủ tịch Hiệp hội Y khoa cậu cũng đừng mơ mà ngồi xuống.”
Vừa nói dứt câu thì người ở đầu bên kia đã ngay lập tức cúp máy.
Lôi Minh sững sờ cầm điện thoại, một lúc lâu sau vẫn còn thẫn thờ…
Lần này đúng là chơi lớn rồi…
Linh Trúc hơi lo lắng đi về phía nhà của bố mẹ cô ấy.
Lâm Dương đã nhờ Khang Giai Hào, Phương Thị Dân và những người khác liên hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/329671/chuong-1108.html