“Trường Phong sư huynh, sao có thể chứ? Huynh… huynh hãy nhìn đi, đệ sẽ lập tức bắt thằng nhãi đó lại!” Trương Tử Tường cố gắng nặn ra một nụ cười, quay đầu nhìn chằm chằm vào Lâm Dương, hít một hơi thật sâu rồi trực tiếp lao lên.
Nhưng vào khoảnh khắc anh ta vừa di chuyển …
Vút Không ngờ Lâm Dương lại bắt đầu ra tay trước, anh như một cơn gió lao vụt đến trước mặt Trương Tử Tường, xoay cổ tay túm lấy cổ áo của anh ta.
Hô hấp của Trương Tử Tường lập tức trở nên vô cùng dồn dập, còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị Lâm Dương quăng mạnh xuống đất.
Àm!
Mặt đất chấn động kịch liệt.
Nền đất dưới người Trương Tử Tường cũng trực tiếp vỡ.
nát, thậm chí còn tạo thành một cái hố nông hình người.
Toàn thân anh ta da tróc thịt bong, hoa mắt chóng mặt, hoàn toàn không thể nào đứng dậy nổi.
“Một chút thực lực này của anh mà cũng đòi bắt tôi sao?”
Lâm Dương hừ lạnh một tiếng, lại một lần nữa xoay tay nắm lấy cổ áo Trương Tử Tường rồi ném anh ta về phía vách núi cách đó không xa.
Vút!
Trương Tử Tường giống hệt như một quả đại bác trực tiếp bắn vào vách núi.
Bùm!
Tiếng nỗ đỉnh tai nhức óc lập tức vang lên.
Vách núi cũng nứt ra.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy toàn thân Trương Tử Tường cắm vào vách núi, không hề nhúc nhích, cũng không biết sống chét thế nào…
Trương Tử Tường là người nội đảo, từ nhỏ lớn lên trên đảo, vì vậy trong đám đệ tử có uy tín cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/329466/chuong-904.html