Chương Sư Hà lắc đầu thở dài.
“Đúng vậy… Năm tháng không chừa một ai! Ông đây cũng hơn tám mươi rồi mà đúng không?” Hạ Quốc Hải thở dài nói.
“Thật ra có thể sống đến từng này tuổi đã được lắm rồi, nhưng nhà họ Chương chúng tôi… Không có tôi không được at Kiến Trung đi rồi, nhà họ Chương không một tâm phúc, thời kỳ huy hoàng của nhà họ Chương không còn nữa, ông cụ tôi đây hiện tại vẫn chưa đi được, a Hoa thông minh lanh lợi, tâm trí vô song, tương lai nhất định trở.
thành trụ cột của nhà họ Chương chúng tôi, nhưng thằng bé còn quá nhỏ, nó chỉ mới mười hai tuổi! Cho nên ông lão tôi đây cần phải sống lâu máy năm, chờ a Hoa lớn, giao lại tổ nghiệp vào trong tay nó, như vậy cho dù tôi chết đi cũng có thể nhắm mắt được! Hiện tại néu như tôi buông ta, nhà họ Chương sẽ bị sụp đổ!” Hai mắt Chương Sư Hà vẫn đục nói, giọng nói khàn khàn.
Cô gái bên cạnh đỡ ông ta âm thầm lau nước mắt.
Hạ Quốc Hải thì thở dài.
Con trai của Chương Sư Hà là Chương Kiến Trung máy năm trước bị ung thư đã chết rồi, việc này ông ấy cũng biết đến, tuy rằng ảnh hưởng của nhà họ Chương ở Yến Kinh cũng lớn, nhưng gia tộc vẫn luôn chỉ có một huyết mạch duy nhất, Chương Kiến Trung đi rồi, Chương Sư Hà chỉ có thể kéo tấm thân già, trọng chưởng nhà họ Chương, chỉ có thể chờ cháu trai Chương Hoa lớn lên.
Chỉ là… Tình trạng của ông cụ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/329332/chuong-770.html