Chương 662:
Phải mắt khoảng ba bốn giây mới ngắng đầu lên.
“Nhưng tôi tới Kỳ Dược Phường, mục tiêu không phải là các ông.” Anh nhìn Phùng Thạch nói.
Khi lời này vừa rơi xuống, Phùng Thạch và những người khác đều sững sờ “Ý của anh là gì?”
*Ý tứ rất đơn giản.” Lâm Dương thờ ơ nói: “Những người không muốn ở lại Kỳ Dược Phường, có thể thu dọn đồ đạc và rời đi ngay lập tức. Tôi sẽ không bao giờ níu kéo. Từ đầu đến cuối, tôi chưa bao giờ quan tâm đến các anh. Thứ mà tôi quan tâm chỉ là Kỳ Dược Phường, chỉ là thuốc của Kỳ Dược Phường, chỉ như vậy mà thôi! “
“Cái gì?”
Hiện trường ngay lập tức bùng nỗ.
Tất cả người của Kỳ Dược Phường đều đều nỏ tung.
“Anh … anh lại dám coi thường chúng tôi sao?”
“Lâm thần y, anh … anh thật quá đáng!”
“Anh cho rằng chúng tôi là người thế nào? Không có chúng tôi, Kỳ Dược Phường căn bản không thể duy trì tiếp”
“Quả thực là trong mắt không có ai, quá đáng ghét rồi!”
Cả đám người âu náy đều tức giận, toàn thân run rẩy, mặt đỏ bừng.
Nhưng Lâm Dương lại bỏ ngoài tai.
Anh xua tay.
Người của Huyền Y Phái khiêng hết toàn bộ cáng đang chặn ở cổng ra, nhường đường, bình tĩnh nói: “Ai muốn đi thì cổng ở đây, không tiễn”
“Họ Lâm kia”
Phùng Thạch gào thét giận dữ, đôi mắt đỏ hoe.
Ông ta trừng mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Dương như dã thú, rống lên: “Anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/329265/chuong-662.html