Chương 559:
“Bác Văn, võ công của bác cao cường như thế, tại sao lại như vậy? Bác sẽ không phải là có bệnh của người già đi?”
Lương Sinh tò mò hỏi.
Bác Văn này từ khi anh ta còn nhỏ đã trông cửa cho nhà họ Lương, dãi nắng dầm mưa, vẫn luôn ở đây, anh ta chưa từng thấy bác Văn bị cảm, sao lại đột nhiên ngã xuống?
Bác Văn không mở miệng, mà là khó khăn đứng lên, nâng lên cánh tay gầy nhom vàng vọt kia.
Lương Sinh nhìn đến, lại thấy chỗ cổ tay của ông ta có một lỗ kim nho nhỏ.
“Bác Văn, bác đi truyền nước hồi nào đấy? Bác bị cảm thật à?” Lương Sinh kinh ngạc hỏi.
“Đây cũng không phải là lỗ kiêm tiêm, mà là lỗ ngân châm.” Bác Văn chăm chú nhìn nói.
“Ngân châm?” Lương Sinh há to miệng.
“Tôi là bị tên nhóc kia châm kim.” Bác Văn khàn khàn nói.
“Gì?”
Miệng Lương Sinh mở thật lớn, đã nói không nên lời.
Một chiếc ngân châm nho nhỏ… Liền châm vào bác Văn?
Loại chuyện này mà nói ra, chỉ sợ toàn bộ nhà họ Lương sẽ không có ai tin…
Bên trong kho hàng.
Lương Phong Nghiêm khép cửa lại, nhưng không có lập tức quay đầu lại, mà là đưa lưng về phía Lâm Dương, như đang suy nghĩ gì đó, cũng không biết là qua bao lâu, mới quay đầu lên tiếng.
“Con là tiểu Dương?”
“Là tôi.”
Lâm Dương dùng ngân châm đâm ở trên cổ một cái, khuôn mặt thiên thần của anh lập tức không phục lại dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/329168/chuong-559.html