Chương 463:
Khắp nơi đều là hoa tươi, muôn màu muôn vẻ, màu sắc rực rỡ, chúng lát thành một con đường dài dẫn đến cây đàn dương cầm ở trung tâm, và người đàn ông trước cây đàn dương cằm vẫn đang chơi một cách xuất thần.
Con gió nhẹ thổi qua, những bông hoa đung đưa, những cánh hoa bay lả tả như những bông tuyết, tạo nên một bức tranh lộng lẫy đến chói mắt.
Tô Nhan sững sờ nhìn người đàn ông ở đằng kia, đôi mắt hoàn toàn thát thần.
Đây là một bức tranh thật đẹp.
Đây lại là một bức tranh chấn động đến thế nào?
Cả bốn người họ đều đắm chìm trong vẻ đẹp giống như ảo ảnh này.
Khung cảnh đêm nay đã in sâu vào lòng của bốn người.
Đời này khó quên!
“Đẹp quá!” Lâm Ngữ Yên chu môi lẫm bẩm.
Tô Quảng và Trương Tinh Vũ đều không nói nên lời.
Người đàn ông say sưa và mê mẫn, mười ngón tay lướt trên phím đàn đen trắng.
Mỗi nốt nhạc, mỗi giai điệu đều rất toàn vẹn và xúc động.
Vào lúc này, như thể những vì sao trên bầu trời cũng đều vì khúc nhạc của anh mà mờ nhạt đi, vằng trăng sáng cũng vì điều này mà ẳn nắp sau những đám mây đen.
Gió thổi ngày càng to, những cánh hoa lơ lửng trên bầu trời kia bay về phương xa như những cánh bướm.
Cũng không biết đã qua bao lâu, tiếng đàn cũng dần dần lắng xuống.
Những ngón tay lướt nhẹ của người đàn ông cũng dần dần dừng lại.
Đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/329072/chuong-463.html