Tô Nhan do dự một chút, lãnh đạm nói: “Vậy được…”
Nói xong liền cúp điện thoại.
“Tên nhóc đó sắp đến sao?” Trương Tinh Vũ khit mũi hỏi ở bàn ăn.
“Mẹ, anh ấy nói còn có chuyện phải làm, không tới được.”
“Ò, coi như là tên nhóc đó thức thời, tối nay gia đình chúng ta ăn mừng là được rồi! Nào con gái, chúng ta hãy uống chút rượu vang đỏ để chúc mừng sự hợp tác chiến lược bước đầu thành công giữa công ty và tập đoàn Dương Hoa. Haha, con gái nhà tôi sẽ có một tương lai tươi sáng!” Trương Tinh Vũ vui vẻ nâng ly của mình lên và nói.
Không có Lâm Dương, nụ cười trêи khuôn mặt bà ta cũng tươi lên không ít.
“Lần này vẫn phải cảm ơn vị Lâm Đồng đó rồi.” Tô Nhan gượng cười nói.
Lúc này, Tô Quảng đang ăn rau ở bên cạnh đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, trầm mặc nói một câu: “Con gái, con thấy như vậy có được không? Chúng ta tìm thời gian mời Lâm Đồng dùng bữa, cảm ơn cậu ấy thật đàng hoàng, nhân tiện, thăm dò ý tứ của cậu ấy, thế nào? “
Lời này vừa nói ra, Trương Tinh Vũ hai mắt sáng ngời.
“Đúng vậy, con gái, chúng ta phải mời Lâm Đồng đi ăn tối!
Luyện sắt phải nhân lúc nóng, chuyện giữa các con cũng đã đến lúc nên lật ngửa bài mà nói chuyện rồi.” Trương Tinh Vũ hào hứng nói, đồng thời giơ ngón tay cái dựng thẳng vào chồng mình, tên vô dụng này có thể coi là đã nói một câu hay ho rồi.
Tô Nhan nghe thấy, sắc mặt liền thay đổi.
“Mẹ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/329031/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.