Khi Lâm Dương vừa nghe thấy lời này, sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng đến cực điểm.
Trương Tinh Vũ mắng người, thực sự là không chút lưu tình!
*Ôi, thật là vô dụng!” Tiểu Thu ở bên cạnh liên tục chế nhạo.
“Người càng vô dụng, giọng điệu sẽ càng lớn. Đây có lẽ là chính là cảm giác tồn tại.” Một thành viên của tập đoàn Dương Hoa nhàn nhạt nói.
“Còn không phải vậy nữa sao, tên phế vật này bây giờ đã là người nổi tiếng ở Giang Thành của chúng ta rồi. Nếu không phải là anh ta bị cắm sừng, chúng ta còn không biết anh tai”
“Đúng vậy!”
Những người còn lại cũng lần lượt lên tiếng, đủ kiểu mỉa mai không ngừng vang lên bên tai.
Lâm Dương vốn dĩ muốn bộc phát, nhưng nghe được lời của những người này, trong mắt cũng không khỏi lộ ra vẻ khó hiểu.
Chính vào lúc này, Tô Quảng nói ra một câu mà Lâm Dương luôn muốn hỏi: “Này, các người rốt cuộc là có ý gì?
Các người rõ ràng biết Lâm Đồng có ý với con gái tôi, còn dám vô lễ với chúng tôi như vậy sao?”
Lâm Dương bây giờ đã ni tiếng rồi, được mệnh danh là Vua mũ xanh, bởi vì người dân ở Giang Thành đều biết rằng chủ tịch Lâm của Dương Hoa đem lòng yêu Tô Nhan của nhà họ Tô, hơn nữa tập đoàn Dương Hoa cũng đã giúp đỡ Tô Nhan rất nhiều.
Theo lý mà nói, nếu như Tô Nhan và Lâm Đồng kết hôn, vậy thì cô ấy chính là mợ chủ của tập đoàn Dương Hoa, những người này sao dám vô lễ với Tô Nhan như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328995/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.