Lâm Dương đã đem Hà Linh Hoa và nhiều dược liệu quý nấu thành thuốc thang, cho Tần Ngưng uống.
Tần Bách Tùng đứng ở cửa, trông chờ mòn mỏi.
Mặc dù Lâm Dương đã nói rằng Hà Linh Hoa chắc chắn có thể chữa khỏi cho Tần Ngưng, nhưng chưa đến giây phút cuối cùng, tâm tư của Tần Bách Tùng vẫn không cách nào bình tĩnh được.
Sau khi cho uống thuốc sắc xong, Lâm Dương bắt đầu châm kim vào trán cho Tần Ngưng.
Khi bảy cây kim bạc rơi xuống, Lâm Dương ngay tức khắc mồ hôi nhễ nhại, thở hỗn hẻn.
Tần Bách Tùng nhận ra đây là thất tuyệt kim do Lâm Dương tự chế ra!
Một khi những cây kim thần này được thi triển, có thể khiến cho cơ thể bệnh nhân có thể hấp thụ thuốc tốt hơn, có thể khiến cho tác dụng của thuốc phát huy có thể tăng gần gấp đôi.
Tuy rằng mũi kim này không thể trực tiếp chữa bệnh cứu người, nhưng hiệu quả vô cùng nghịch thiên, sự tiêu hao sức lực của người châm cũng vô cùng to lớn, e rằng hai ngày hôm nay và ngày mai Lâm Dương dường như không thể cầm kim lên được nữa.
Loảng xoảng!
Lâm Dương đôi chân mềm nhũn ngã xuống đắt.
“Sư phụ!”
Tần Bách Tùng lo lắng, lập tức xông tới đỡ Lâm Dương dậy.
“Tôi không sao…”
Lâm Dương thở gấp nói.
“Sư phụ, người không thể vì Ngưng Nhi mà làm hại cơ thể!” Tần Bách Tùng đau lòng nói.
“Không sao…. Tiểu Ngưng chắc không có gì đáng ngại nữa. Sau mười phút, ông đi rút kim đi.”
“Vâng…”
Tần Bách Tùng gật đầu, sau đó chạy đi rót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328968/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.