Thiên Mạch sững sờ nói, đôi mắt mùa thu của cô ấy mở to, khuôn mặt nhỏ nhắn sững sờ nhìn Lâm Dương, điện thoại di động đã tuột khỏi tay cũng không biết. 
“Loảng xoảng. Này, Thiên Mạch, sao vậy, bên đó xảy ra chuyện gì vậy? Có chuyện gì vậy?” Một giọng nam lo lắng từ trong điện thoại truyền đến, nhưng Thiên Mạch lại giống như không nghe thấy. 
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Lâm Dương, không khỏi nhíu mày nhìn anh, mi mắt cũng không dám chớp động. 
Bởi vì điều mà hiện tại Lâm Dương có thể làm chỉ có chuyện này. 
Nhưng loại chuyện này … thực sự không thể nào tin được. 
Điều này tuyệt đối không thể nào! 
Tuyệt đối không thể! 
Lại nhìn thấy ánh mắt như ngọn đuốc của Lâm Dương, thờ ơ nhìn chằm chằm vào cánh cửa đó, nhưng tốc độ bước chân càng ngày càng nhanh. 
Đột nhiên, hơi thở của anh ngưng tụ, cả người nhảy mạnh lên, thật sự nhảy vọt về phía cửa, đồng thời vung tay lên, vút … kim bạc giống như sao trêи trời rơi xuống, đồng thời, anh lại giơ nắm đắm lên, một lực dữ dội. Đập mạnh về phía cánh cổng thép kia. 
Và chính vào lúc anh đánh ra, tắt cả những chiếc kim bạc đã vung ra toàn bộ đều rơi xuống và xuyên qua cánh tay anh một cách chính xác. 
Ngay tức khắc, một luồng khí thế trước giờ chưa từng có bùng phát trêи cánh tay của anh. 
Bùm!! 
Nắm đấm đập mạnh vào cánh cổng thép. 
Sau đó… 
bùm! bùm! bùm! bùm! Bùm… 
Cánh cửa bị xé toạc bởi một lực nổ kinh hoàng, bật tung ngay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328965/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.