Phùng Thạch nghe xong, vẻ mặt vô cùng ảm đạm. 
Liêu Huy hoàn hồn, vội vàng gật đầu và hét lên: “Tôi tuyên bố trận đấu đã kết thúc, người thắng cuộc là… 
“Chàng trai trẻ! Có một số việc, cậu tốt nhát không nên nói lung tung!” Giảng viên Chu ở bên này lo lắng, lập tức trừng mắt nhìn Liêu Huy kia rồi hét lên. 
Lời nói của Liêu Huy bị cắt ngang, người rụt cổ lại. 
“Thế nào? Giảng viên Chu, ông muốn can dự vào kết quả của cuộc quyết đấu sao?” Lâm Dương nhìn Giảng viên Chu, thờ ơ nói: “Chung quanh đây có nhiều cặp mắt nhìn như vậy, hơn nữa mọi người đều dùng điện thoại di động ghi lại. Không lẽ, bà còn muốn đổi trắng thay đen sao? 
Nếu là như vậy thì tôi không ngại, nhưng mà chuyện này chắc chắn sẽ bị truyền ra ngoài. Đến lúc đó, không ai có thể biết được danh tiếng của Kỳ Dược Phường sẽ trở nên như thế nào. “ 
“Cậu …” Giảng viên Chu lo lắng. 
“Đủ rồi, giảng viên Chu, ông đừng nói nữa!” Lúc này Phùng Thạch thấp giọng nói. 
Giảng viên Chu giật mình, lập tức cúi đầu không nói nữa. 
“Tôi tuyên bố người thắng cuộc trong cuộc thi này là Mặc Tiểu Vũ! Ngoài ra, người thắng cuộc trong cuộc thi thẩm định dược phẩm cũng là Mặc Tiểu Vũ.” Phùng Thạch lạnh lùng quát. 
Mọi người có thể nhìn ra rằng, ông ta rất không tình nguyện nói ra những lời này. 
Nhưng tới nước này rồi, nếu ông ta cứ kiên trì tiếp, sự mất mặt sẽ chỉ có thể càng lớn hơn. 
Và khi lời này của ông ta rơi xuống, những tiếng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328954/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.